Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

BẤT CHỢT TRONG TÔI


(Tùy bút của Phan Trang Hy)

Bất chợt cơn mưa bên cửa sổ, ngồi trong quán cà phê gần trường, tôi nghe lời bài hát Nhớ mùa Thu Hà Nội của Trịnh Công Sơn.
Rồi, bất chợt nắng ngọt tràn về, tôi như nghe lời thầy cô giảng thuở nọ. Tôi làm sao quên được ấm lời giảng Kiều của thầy Hồng hiệu trưởng, ngọt lời đọc thơ của cô Khanh, lời ví von giảng trong giờ vật lý của thầy Bang tổng giám thị, sôi nổi tài hoa của thầy Bạn trong giờ Việt văn, tỉ mỉ khắc nghiêm của thầy Lương trong giờ Vạn vật, bi hùng lời của thầy Hiếu trong giờ Lịch sử, chân chất trung thực của thầy Vân trong giờ Anh văn…
Và, tôi nhớ đến các bạn học cùng lớp ở Đông Giang ngày ấy. Tôi nhớ khi cắm trại ở Nam Ô, vui ơi là vui!... Tôi cũng nhớ từng tổ thi đua làm “bích báo”. Đứa nào đứa nấy đều muốn viết bài thật hay, đều muốn tỏ bày tình cảm với trường, với lớp. Trong tôi vẫn nhớ những lần tập văn nghệ, ai ai cũng muốn thể hiện mình qua những lời ca, điệu múa. Biết bao kỷ niệm về bạn cùng lớp, tôi nào kể hết…
Đôi khi ngang qua trường cũ, thấy các em vẫn áo trắng tan trường, tôi nghe lòng trĩu nặng. Áo trắng học trò dễ thương đến lạ! Dài bay bay nhẹ nhàng mang hương trời Đông Giang – Hoàng Hoa Thám, mang tình yêu, nỗi nhớ của bao thế hệ. Và trong tôi, thoáng thấy hình bóng của ai kia như vẫn đang đâu đây trong cõi trời An Hải, như trêu chọc tình tôi thuở học trò ngu ngơ, vụng dại.
Tôi nào quên được, bất chợt thấy đôi mắt diệu kỳ, đôi mắt to tròn và sáng của em nhìn những ai trong lứa bạn bè ngày ấy? Không biết khi ấy, em có nhìn, có nghĩ đến tôi không?...
Bất chợt đi trên đường Lê Lợi, tôi nhớ lại, khi học xong lớp 9, bọn chúng tôi chuyển qua học ở phố, con trai học ở Phan Châu Trinh, con gái học ở Nữ Trung học Hồng Đức. Từ đó, trong lòng tôi có những 3 trường: Đông Giang, Hồng Đức, Phan Châu Trinh. Một thời mến thương, tôi nào quên được!
Và trong tôi sống mãi thời non trẻ, áo trắng thần tiên ẩn hiện dáng em hiền. Tôi nhớ áo trắng ngày xưa tinh khôi đến lạ, nhớ nhớ nhiều tiếng cười trong veo tuổi học trò, nhớ những lần tan học vẫn dõi tìm bóng dáng ai kia.
Em vẫn ẩn hiện trong tôi. Tôi vẫn tìm em. Tìm được em rồi, nhưng em đâu có biết. Hay em biết rồi, em vẫn làm ngơ? Tôi thấy em ở nơi ấy đó nghe! Mừng khi em gặp các bạn, mừng khi ai ấy hát vu vơ khúc nhạc tình của Trịnh.
Và tôi, tôi thầm hát, hát mãi trong lòng: Nhớ đến một người để nhớ mọi người.
Tôi hát thầm lời thương quý Đông Giang – Hoàng Hoa Thám. Tôi cũng thầm nhớ một thời Phan Châu Trinh, Hồng Đức. Tôi hát thầm yêu nhớ cả trời Đà Nẵng sáng mắt em hiền như thuở thư sinh. Tôi như thấy em trong ngày hội mừng Đông Giang – Hoàng Hoa Thám một nửa trăm năm đầy tình thầy trò, bè bạn. Trong tôi vang lên giai điệu Nhớ đến một người để nhớ mọi người.

Tháng 1 – 2013
Phan Thanh Bình - K5
(Hình ảnh bạn học hồi ở Đông Giang 1967-1971)

 

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

GẶP LẠI BẠN GIÀ


Thân tặng nhà thơ Lê Hiền

Sáng cà phê giữa ngày bất chợt
Gặp lại bạn già đã tám mươi
Còn sống nhăn - nay vổ vai cười
Nhìn cũng rứa chẳng gì đổi khác

Đời chơi xỏ - đôi khi tổ trác
Vẫn còn ham - đành chịu xụi lơ !
Mấy em ỏng ẹo chẳng ra thơ
Chỉ lẩn quẩn vài đôi ba chữ

Khi về quê bạn ta xưng cụ
Vào cà phê mấy nhỏ mời anh
Thôi thì ừ - bạn chẳng háo danh
Cũng nhận cho vừa lòng em út

Bạn hẹn ta có bình rượu thuốc
Vừa mới ngâm...ông uống bà khen
Mới nghe qua có ý muốn thèm
Đợi một bửa cùng say tới bến

Bạn hiền khô nụ cười mãn nguyện
Gọi ta thằng khí chất Quảng Nam
Thương bạn già còn giữ cái tâm
Xin nhận cho qua - lòng hổ thẹn !

Bạn với ta như tằm trong kén
Đủ vòng tơ xuống chảo nước sôi
Hỏi thăm chừng bạn mới tám mươi
Còn rút ruột mà chưa chịu chết !

Vé chiều xổ nào ai có biết
May về ai - trật lất về ai
Bạn tuy già vẫn mã đẹp trai
Chút lụm cụm chờ lô độc đắc

Sau quy hoạch - trời còn có mắt
Đền lô đất hẻm bạn xây nhà
Cũng đành thua - xí xóa cho qua
Mừng còn chổ ông bà thờ phượng

Buổi sáng cà phê vừa đủ hứng
Đủ vui chung thượng thọ yêu đời
Tay bắt mặt mừng nói giởn chơi
Cần chi biết trên đà xuống dốc !

Nguyễn Hữu Thụy - K3
Sg 22.5.2020 - Cà phê 269 ĐỒNG ĐEN



Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2020

NHỚ CHUYỆN XƯA


Giờ đây nhớ chuyện ta xưa
Tiếng chân mẹ bước như vừa hôm qua
Nhớ chim cu gáy la đà
Hoa cau trước ngõ trắng tà áo lay

Ráng nghiêng lả cánh cò bay
Nghe chim bìm bịp vỗ ngày sang sông
Mênh mông gạo đỏ bên cầu
Tìm trong vòm lá biếc màu nhớ thương

Nhặt thưa trong gió tinh sương
Mái chèo khua sóng nắng nương vỡ chiều
Liêu xiêu khoai lụi no đầy
Giấc trưa trốn ngủ quân bày trận vong

Nhớ ai làn thắt lưng ong
Để quên chạc buộc long đong một đời
Ừ thôi lữ đã ga rời
Vần thơ quên ánh sao ngời hôm nao

Ngô Thị Nhân - (ChsĐG)


NHỮNG SỢI TÓC MÀU MÂY


Còn có sợi nào không bạc đâu em
Tóc anh bây giờ nhuộm màu mây trắng
Màu mây trắng là màu buồn xa vắng
Như cả đất trời chỉ có mùa thu

Mái tóc bềnh bồng - em - gió chiều ru
Cũng lơ thơ sợi màu héo hắt
Như nắng kia rực hồng rồi lịm tắt
Màu hoàng hôn phủ xuống núi đồi hoang

Buồn không em khi mùa đông che lấp non ngàn
Để đêm đêm nghe tâm hồn trở lạnh
Khi vầng dương tan đất trời hiu quạnh
Cuộc đời buồn như những ánh sao đêm

Những sợi vui dành để cho em
Những sợi buồn ... về bên anh giữ lại
Xin cho tóc em còn xanh mãi mãi
Để khi hoa cười không héo úa bờ môi .

Nguyễn Tấn Lực - k6


Thứ Tư, 27 tháng 5, 2020

CHUYỂN MÙA


Tạo hoá xoay vần nghĩ cũng hay
Từng mùa sắc thái đổi liền tay
Xuân qua hạ đến màu xanh biếc
Đến lúc thu về đủ sắc bay
Bão tố cuồng phong làm lá rụng
Mưa hoà gió thuận nở hoa đầy
Đời người cũng vậy làm sao tránh
Cái luật vô thường chẳng bỏ ai !

Nguyễn Sỹ Tâm - K8

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2020

NHỚ CON


Ngày mỗi ngày trôi đi lặng lẽ
Ôi thời gian buồn tẻ mõi mòn
Chiều nay bỗng thấy nhớ con
Nhớ ngày sum họp ta còn khi xưa!

Trời vẫn nắng vẫn mưa mỗi độ
Nỗi nhớ thương vẫn thế chẳng dừng
Ngày con từ giã lên đường
Sầu dâng mắt mẹ chiều vương lệ nhoà.

Tình mẹ cho con là tất cả
Dẫu gian lao vất vả muôn phần
Vì con mẹ gắng tảo tần
Miễn sao con được đôi phần thảnh thơi!

Là lẽ sống cuộc đời của mẹ
Là niềm tin mạnh mẽ vươn lên
Mong con được sống êm đềm
Bên con mẹ thấy đời thêm tuyệt vời!

Phan Thị Hoa Xuân - K6
(khuya 24/5/2020, da diết nhớ con)


Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

ĐÀ LẠT MÙA NẦY CHƯA MƯA


Xuyên qua những ngàn thông xanh reo tím nắng chiều là hanh heo tháng Năm mỏng mảnh đến mơ hồ Đà Lạt.

Em nữ sinh cao nguyên áo len đồng phục màu xanh da trời hư ảo với mềm cong Xuân Hương lụa hồ đang uốn lượn.

Mimôsa chờ đợi điều gì mà lãng đãng tháng Năm mà bàng bạc mà khô gầy mà thẳm sâu bazan vang âm u cồng chiêng bập bùng đêm K’hor lễ hội.

Những mái ngói đỏ ngói nâu ngói xanh ong ong căng cứng khối hình vồng ngực núi đồi vừa hoang khai vừa hiện đại lim dim những con mắt ô cửa sổ ẩn khuất điều chi rạo rực bên trong?

Và tôi. Gã rong chơi quen thú lâu rồi, đưa tay hứng ầm ào Datanla, Prenn mọng nước bạc đầu nguồn mà nghe luân hồi trùng dương sóng vọng về mơn man...từ biển về nguồn hay từ nguồn về biển.

Chợt nhận ra mình y chang Đà Lạt đang chờ đợi điều chi khi thảng thốt bước lên đường cỏ nhuốm hoa dại vàng liu riu đầu gió.

Đà Lạt mùa nầy chưa mưa.
Nguyễn Đại Bường - K10 (2008)



Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

HỒN NHIÊN


Sáng đạp đất bằng ủ nõn cây
Chiều vun cỏ Quế cõng rơm đầy
Lặng nghe trăng muộn Dế mèn hát
Khẽ thấy hoa vàng rả rích say
Chị gỡ tơ trời vương tóc rối
Chim chuyền núi bạc lẳng lơ bay
Hồn nhiên lũ trẻ đồng mưa hạ
Ngậm sữa đang thì hương Mạ lay

Ngô Thị Nhân (ChsĐG)


Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2020

CẢM XÚC CHIỀU MƯA


Mây giăng góc phố mơ màng tối
Gió nổi tầng cao sét chói loà
Lữ khách dừng trông mưa tiết Hạ
Người về nghe vẳng tiếng rơi xa
Chiều buông hóng giọt mưa xuyên lá
Khép ánh hoàng hôn nước đẫm nhoà
Nắng sớm giao mùa hơi nóng tỏa
Mưa chiều nước mát đón người qua

Trần Ngọc Anh - K10



Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

TÀN PHAI


Giữ làm gì những tàn phai

Để cho gió cuốn bay dài vô biên

Xua đi những phiến ưu phiền

Để cho héo rụng xuống miền phù du

Ngăn đi những áng mây mù

Để cho chuông mỏ đường tu hiện hình

Tiếc làm chi một chữ tình

Để trong đêm tối bình minh trở về.

Nguyễn Tấn Lực - k6



Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

BÃO MÙA GIÔNG!!!


Có những ngày
mặt trời rực sắc đỏ
Mây ửng hồng gió lơ lững tầng không
Rêu phong xanh mấy lần phơi đá bạc
Sóng vô tình trơ mãi bão mùa giông

Có những khi
hoàng hôn ,hồn bãng lãng
Bụi thời gian có nhạt má ai hồng
Nhụy hoa đầy phượng tím, hạ giòn tan
Quyên lạc bầy buâng khuâng ru điệu lý

Có những đêm
bọt biển mỹ miều vương
Bến cô liêu tiếng sương tàn nguyệt lặn
Gót địa đàng mằn mặn dấu đời cay
Hành trang nào lữ khách giọt mềm say ?

Có những
nỗi buồn, không gọi thành tên
Chợt đến chợt đi chênh vênh rất lạ
Con đường cũ lá hoe vàng nỗi nhớ
Người xa rồi bong bóng vỡ màu hoa

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)


Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

ĐÁNG TIẾC


Yêu bao nhiêu cũng đuổi chạy lòng vòng
Nên đáng tiếc tình anh thành công cốc
Đã an nhàn lại dính vào khổ nhọc
Trái tim hiền trúng phải độc tương tư

Tránh làm sao khỏi tiếng
xấu thân hư
Khi sinh ra vốn nòi tình thơ thẩn
Chỉ biết vì yêu hơn là được nhận
Là cho đi những thương nhớ ngọt ngào

Treo nụ cười em lơ lửng trên cao
Trong ánh mắt ẩn bao lời tình tứ
Lãng đãng cơn say đắm chìm mộng dữ
Anh mỗi ngày thêm lậm khói phù dung

Gió thổi tình anh phát tán hà phương
Yểu mệnh câu thơ lạc đường tơ rối
Ai có mắng cũng cam lòng chịu tội
Dám coi thường kiếm sắc dưới tay Em .

Nguyễn Hữu Thụy - K3
VĂN HỌC 220 8.2004


Thứ Ba, 19 tháng 5, 2020

MƯA SA


Canh ba tỉnh giấc nghe mưa tới
Sáu tháng phơi mình đợi nắng qua
Tí tách màn đêm mơ đếm giọt
Rì rào lá chạm ngỡ thu già
Mưa reo thánh thót làn hơi mát
Gió động gieo mình đẩy nóng xa
Chút cảm chút sầu mùa nắng hạ
Tàn đêm bẽn lẽn một nhành hoa

Trần Ngọc Anh - K10


Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

NHƯ CHƯA TỪNG CÓ MỘT MÙA SEN


Trong lần về thăm Đèo Le năm trước tôi có dịp đi ngang qua một cánh đồng sen ở Duy Xuyên. Cánh đồng nầy tuy nhỏ nhưng từ xa chúng tôi nhìn thấy lốm đốm một màu hồng chen lẫn với màu xanh đồng cỏ trông rất đẹp. Thế là tôi đã đến nơi để ghi lại vài tấm hình kỉ niệm. Dù hoa sen nở rải rác nhưng màu sắc của cánh đồng sen đã tạo cho vùng quê ở đây một nét thanh bình yên ả lạ! Lần đó tôi ra về mà dấu ấn về một màu sen đẹp, tinh khiết vẫn đọng mãi trong lòng và hứa hẹn mùa sau sẽ trở lại nơi nầy.
Một năm đã trôi qua... Khi những cánh phượng đầu mùa khoe sắc và râm ran đâu đó tiếng ve trỗi khúc, chúng như một lời nhắc nhở tôi các cổng trường sẽ đóng lại, sẽ vắng bóng học trò và thay vào đó là mùa rong chơi của những cô cậu ấy đã về... Và những cánh phượng hồng kia cũng như nhắc nhở tôi về một mùa sen hồng ngát cả góc trời.
Mới hơn một tuần qua. Tôi và các bạn đã quyết rủ nhau về vùng đất có những cánh sen xinh như ước mơ năm trước. Và rồi hôm ấy, chúng tôi đã hẹn nhau đi sớm để sau khi thăm khu sinh thái của Gia Phan, chúng tôi sẽ về lại cánh đồng sen cũ để chụp hình lưu niệm vì sợ sen tàn. Một điều đáng nói là năm nay thời tiết khắc nghiệt làm sao! Dù chúng tôi có cố gắng mấy thì cuộc du ngoạn về khu sinh thái cũng đã chịu cơn nắng gắt. Khi đi ngang qua cánh đồng sen cũ, bây giờ không còn là một cánh đồng nhỏ nữa mà phải gọi là những đầm sen nối tiếp nhau đua nở vì nhà nào cũng trồng sen nên trông đến bạt ngàn. Chúng tôi ai cũng trầm trồ khi qua đó và tự hứa sẽ nhanh chóng rời khỏi khu sinh thái của Gia Phan để trở lại cùng Sen. Nhưng rồi cái nắng khắc nghiệt như muốn thiêu đốt thịt da hôm ấy đã đánh bạt đi những dự định của chúng tôi. Cả bọn tôi không đủ sức chịu đựng đành phải vô nhà người quen để nghỉ qua cơn nắng lửa nầy và hẹn nhau cho đến buổi chiều.
Chiều hôm ấy, trước khi ra về, chúng tôi ai nấy đều chuẩn bị ăn mặc thật đẹp những mong ghi cho mình nhiều tấm ảnh đẹp. Khi ra đến nơi, đứng trước những cánh đồng Sen, chúng tôi mọi máy hình, điện thoại đã sẵn sàng tác chiến thì mới phát hiện ra rằng “Sen đã ngoảnh mặt quay lưng lại với chúng tôi”. Những đoá sen không còn nở rộ như ban sáng mà chúng đã cuộn tròn thu mình như những chiếc búp chưa từng nở bao giờ. Chúng đã mang đi tất cả sự háo hức được đắm mình trong những đầm sen nở của chúng tôi. Thì ra là vậy! Hỏi ra mới biết, sen chỉ nở vào buổi sáng mà thôi và chiều về thì chỉ còn là những chiếc búp khép chặt lạnh lùng. Lần đầu tiên tôi mới hiểu một tí về đời sống của sen. Thế mới thấy câu tục ngữ “Đi một ngày đàng học một sàng khôn” quả không sai.
Sáng nay, chúng tôi không bỏ cuộc, không để phải đi không lại về không như hôm trước. Chúng tôi đi sớm hơn và thẳng đến vùng sen nở để vội vội vàng vàng ghi lại những tấm ảnh mà bao lần chưa thực hiện được ước mơ. Đó là, được đưa tay cầm lấy những đoá sen xinh nở rộ, được cúi mình ghé sát cánh sen để tận hưởng mùi thơm của chúng và được xắn quần lội dưới đầm sen. Chân sè sẹ, nhẹ nhàng đặt lên vùng đất bùn lầy mà tinh khiết, vùng đất đã cho con người bao đoá sen xinh xắn thơm tho ... Tất cả, tất cả những điều đó đã mang đến cho tôi một niềm vui khôn tả!

Phan Hoa Xuân - K6

 

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2020

GÓC PHỐ


Mai người đi
Còn chút gió lao xao
Chút hương muộn
Bay trong chiều tóc rối
Một chút quên
Những bàn chân hẹn lỗi
Còn đâu đây những góc phố buồn!
Rồi trăm năm chỉ là kí ức
Người rồi xa
Như bóng mây chiều
Chút heo may
Xao xuyến những mong chờ
Ta tìm về
Gặm nhấm những vần thơ
Ta vẫn đợi!
Em!
Một ngày trở lại...

Điệp Nguyễn - K7
12.5.2020


Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2020

HÈ VỀ


Hè về gợi nhớ Đông Giang
Nhớ ngôi trường cũ mơ màng chim bao
Nhớ ghê từ thuở mới vào
Mỗi ngày hai buổi ngọt ngào như mơ
Bây giờ chỉ còn vần thơ
Đưa ta tìm lại bến bờ ngày xưa
Nhớ lớp học, nhớ ban trưa
Nhớ người bạn cũ lòng ưa mến nhiều
Thực ra thì nhớ đủ điều
Thuộc về kỷ niệm thích yêu ngày nào
Nhớ Bạc hà, nhớ tường bao...
Nhớ cồn cát trắng hôm nào vui chơi
Bây giờ chỉ là khung trời
Nhà cao, cửa rộng ở nơi đất nầy
Kỷ niệm như mãi bủa vây
Quên đi thì tiếc đong đầy càng thương
Hè về ta, bạn nhớ trường
Bên nhau ngày ấy vấn vương một đời.

Ngày 16/05/2020
Hồ Tiến Triển - k7

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

NGÀY CỦA MẸ


Ta về chưa hết đoạn đường khôn
Bóng mẹ nghiêng nghiêng gánh chợ dồn
Cõng sương phơi bão lon ton chạy
Hồn rộng mây vờn ngõ xôn xao

Chen chúc mầm hoa thiếu chẳng thừa
Mắm cà mẹ ủ dành ngày mưa
Quanh năm giáp hạt cây trái đủ
Lời ru sữa ngọt bé chuyện xưa

Chắc chiu sợi bạc tóc đời xanh
Lọng che con trẻ buổi để dành
Chén chè thơm mát chiều nắng đổ
đông lạnh tắm trần nhẹ mong manh.

Ngô Thị Nhân (ChsĐG)

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

THÁNG NĂM


Trĩu đọt trăng non gió trốn ngày
Lồ ô đứng ngọn chẳng buồn lay
Le te giàn mướp ong vàng đậu
Nghễnh ngãng ve sầu tấu nhạc say
Bãi biển người đông chiều chẳng thấy
Sân trường hoe nắng em có hay
Tháng năm sấm trở mùa sim chín
Nhuộm tím khuy tà hoa áo bay

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)


Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

MƯA RƠI


Chiều đông qua con phố
Chợt nhớ giọt mưa rơi
Ngày nào em đứng đợi
Giọt lệ tình chơi vơi...

Cơn mưa rơi ngày ấy
Làm ướt hết một đời
Làm lòng anh thắt lại
Khi mây giăng ngang trời

Mưa ôm choàng nỗi nhớ
Mưa khao khát bờ môi
Mưa âm thầm chờ đợi
Ngày em về bên tôi

Có bao giờ em nhớ
Những ngày mình mặn nồng
Duyên tình trao đêm mộng
Còn đọng trên môi hồng

Có bao giờ em hỏi
Tại sao ta nhớ nhau
Tại sao xa vời vợi
Hạt mưa vẫn cứ rơi

Người ơi ...giọt mưa rơi
Chiều nay về ngang phố
Một mình ta đứng đợi
Giọt mưa...giọt tình tôi...!

Nguyễn Sỹ Tâm - K8




Thứ Ba, 12 tháng 5, 2020

BẾN BỜ BÌNH YÊN!


Ngày con đến với ta
Con khóc... vui chào đời
Rạng ngời thiên chức Mẹ
Hạnh phúc vàng đơm hoa!!!

Ngày con chắp cánh bay
Mẹ lặng giữa dòng đời
Bàn tay gầy níu vội
Thời gian ơi... ngừng trôi!!!

Ngày con tròn mơ ước
Mẹ lòng những hân hoan
Đêm về bao thao thức
Mơ giấc nồng đoàn viên!!!

Mẹ mãi là bến đợi
Mong thuyền con quay về
Dẫu đời bao chìm nổi...
Mẹ... biển đời mênh mông!!!

Lung linh ngọn nến hồng
Hai hàng mi... khép nhẹ
Ước mơ xanh kết nụ
Về nguồn yêu thương ơi!!!

Đôi bàn tay khô gầy
Nhẹ theo làn sóng tóc
Vai mẹ con tựa đầu
Mẹ... bến bờ bình yên!!!

Huỳnh Thị Thiệp - K10


 

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2020

TIN BUỒN



MÙA XUÂN LÁ CÂY


Ai đứng trong vườn thương hết lá
Lá cây lá cỏ lá như tay
Lá cây ôm hết sương cùng nắng
Đậu xuống lòng ta hơi thở đầy

Lá cây lá cỏ như cùng nhau
Bàn tay ai mở trời xanh lá
Bàn tay ai hái ngàn sương sớm
Thoảng tiếng ai đàn như lá bay

Mắt mở trời xanh vườn lá thắm
Gió ngàn reo mây nước chung đôi
Nụ cười vừa nở xanh chồi nắng 
Vườn cà hàng đậu lúa đang phơi

Ai đứng trong vườn thương hết lá
Thương vời khoảng trống cánh chim bay
Cúc mai tùng trúc xanh ngàn lá 
Mùa thu lẻ nhạn én xuân đầy

Ai đứng trong vườn thương hết lá 
Lá cây như mắt lá như tay 
Chút nắng ban mai sương tan nhẹ 
Bếp lửa khói chiều mưa tan mau

Ai về như lá như ngàn sóng
Thắp nắng bừng hương xuân lá cây!

Đà Nẵng sớm mai, 03 .04 .2020
Nhật Uyển Thư Cưu - K4



Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2020

GIẤC MÙ SƯƠNG


Vọng buồn ôm giấc mù sương
Lời ca dao mộng vô thường ầu ơ
Bâng quơ núi đợi sông chờ
Dòng trôi lận đận bến bờ hư không
Vàng rơi bông cải trổ ngồng
Sầu giăng phố lạ đèo bồng đa mang
Chiều phơi tiếng cuốc băng ngàn
Âm ba lảnh lói dâng tràn bờ lau
Ai về ngõ ấy mai sau
Thấy chăng ngày cũ hằn đau khôn rời
Phận nào gió nhẹ buông lơi
Phận nào lá chiếc rã rời xác thân
Vai non muôn thuở trắng ngần
Mềm môi sót đọng nợ nần chi nhau

Thạch Thảo viên, Friday, April 28, 2017.
Vũ Đan Huyền - K7

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

THÁNG 5 BINH BẠI


Tháng Năm
binh bại
qua sông
Tình em tay thả
xuôi dòng nước trôi

Áo bào
khô máu
bên trời
Bìa rừng co cụm
phận người thua đau

Sảng kinh!
quỉ khốc
thần sầu
Tiếng kêu thảng thốt
lạc nhau chia lìa

Tự mình
đắp mộ
dựng bia
Chôn mình chết giữa
sương khuya nắng tàn

Tháng Năm
bỏ nước
chạy làng
Những thằng trụ lại
tù oan khuất đời

Bó tay
lịch sử
kêu trời
Khói cay xó bếp
ma Hời trêu Ta !

Sài Gòn  Mỗi tháng 5 còn nhớ lại
Nguyễn Hữu Thụy - K3

MẸ ƠI!


Những đêm khuya con giật mình tỉnh giấc
Ngọn đèn chong mẹ cặm cụi vá may
Cho con trẻ ấm thân ngày gió rét...
Chưa tròn giấc ngoài trời đà hừng sáng
Ngày mới về muôn bận bịu lo toan...
Những trưa hè nơi khoảng sân chói nắng
Mẹ trở trăn phơi từng lát khoai măng
Cùng ít lúa lo phòng khi hữu sự
Bởi con đông mẹ nhọc nhằn khuya sớm
Mượn đèn trời chiếu sáng chút bình yên...
Chúng con đủ đầy - mẹ tất cả ngược xuôi
Trời sang thu mẹ hong từng ô củi
Cho ngày đông bếp lửa đượm thơm nồng
Hạt cơm nóng quây quần trong hạnh phúc
Ôi tình mẹ sáng trăng rằm tháng tám
Bao la biển trời rộng giữa thinh không
Bao lời thơ bao nốt nhạc bổng trầm
Dành cho mẹ vẫn không sao tả hết
Một đời mẹ cho con không toan tính
Con bình yên bên mẹ lớn từng ngày
Cuộc sống đa đoan - đường đời vạn lối
Nhưng lòng con vẫn ơn mẹ không phai!

Huỳnh Thị Thiệp - K10


Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

RONG CHƠI !!!


Rong chơi giữa cuộc thị phi
Hơn thua còn mất được gì trần ai
Trời cho cũng một hình hài
Kẻ sinh quyền quý võng ngài nghênh ngang

Người vay cõi tạm một đời
Nước trong leo lẻo có ngời thiên thu
Dẫu rằng vật chất phù du
Cớ sao nặng nợ tâm tù lưu vong

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)


Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Nhịp Bước Thời Gian


Thời trẻ thơ ai cũng mong tới tết
Mà thời gian cứ trôi chậm như rùa
Hạ ỏng ẹo rực hồng chùm phượng đỏ
Cứ nằm ì dường như chẳng chịu đi

Rồi mùa thu nào có hơn gì
Cứ là đà với trời xanh mây trắng
Chiếc lá rơi mang nỗi buồn xa vắng
Còn lại trơ cành ngồi khóc cô đơn

Có gì đâu sao mùa đông cứ dỗi hờn
Mang cái lạnh len vào từng thớ thịt
Mưa giăng giăng trời mây đen kịt
Và thời gian như chẳng buồn trôi

Chờ mùa xuân về hoa thắm nở trên môi
Trái tim đôi mươi bắt đầu rung động
Là ngày tháng sớm mơ chiều mộng
Tà áo ai bay vào giấc ngủ đêm dài ...

Mùa xuân cuộc đời rồi cũng mau phai
Mây xanh bay đi chỉ còn màu mây trắng
Ngọn gió heo may nỗi buồn xa vắng
Thời gian lạnh lùng cứ vùn vụt trôi đi

Bạn đời ơi giờ biết nói gì
Tay guộc gầy làm sao ngăn thời gian lại
Cho mùa xuân vẫn còn tươi mãi
Như ngày nào chỉ biết rong chơi ...

Nguyễn Tấn Lực - k6


Thứ Tư, 6 tháng 5, 2020

CHO MAI SAU


Vàng sẽ là vàng
Thau sẽ là thau
Quyền tối thượng chỉ dành cho độc giả
Và thời gian sẽ dũa mài tất cả
Những râu ria sơn phết màu thơ

Một trăm năm vẫn có kẻ chờ
Tiếng tri âm vọng trầm qua vách núi
Giọt nước mắt sẽ mặn tình nóng hổi
Bắt gặp trên đời hồn phách kẻ tiêu dao

Vàng sẽ là vàng
Thau sẽ là thau
Khi ngọn lửa cuối cùng đuổi tới
Trên cánh đồng thi ca đầy tro bụi
Kẻ mất người còn thương nhớ tóc tơ xưa

Không phải bây giờ là lúc a dua
Tiếng vỗ tay chỉ dành cho nghi thức
Những câu thơ tiềm tàng nội lực
Tự biết mình sẽ đứng ở nơi đâu

Vàng sẽ là vàng
Thau sẽ là thau
Khi những tâm hồn mở tung ra gió
Bốn hướng trời coi như bỏ ngỏ
Tự do tự do reo thổi giữa đời .

Nguyễn Hữu Thụy -K3
Trích từ 100 năm thơ ĐẤT QUẢNG 


Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Tháng Tư Rồi Ai Thấu Chăng Ai.


Ta lại ghé bờ xưa bến cũ
Giấc mơ màng phủ dụ triều dâng
Bẻ bàng chi tiếng chuông ngân
Hàng cây trụi lá bâng khuâng đợi chờ

Cơn lốc cát bụi mờ in dấu
Tháng tư rồi ai thấu chăng ai
Vai mềm rơi sợi tóc mai
Cung tình khép lối bi hài ngày qua

Bằng lăng tím nuột nà còn có
Gió đưa hương môi nọ kề môi
Bình bồng nước rẽ dòng trôi
Phố xa thăm thẳm ven đồi ngu ngơ

Giọt đăng đắng câu thơ bỏ ngỏ
Bóng đèn khuya mắt đỏ tù mù
Người ơi nửa giấc phù du
Trời bên tê ấy lời ru sậm buồn

Thạch Thảo viên, Thursday, April 30, 2020.
Vũ Đan Huyền - K7



Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

DẠI KHỜ !!!


Người phơi nắng lụa đỉnh non Trà *

Nhuộm tím mây chiều sóng Hàn* xa
Chầm chậm gót thiền Linh Ứng Tự*
Bâng khuâng lữ khách bóng huyền qua
Ví mà quay ngược thời gian lại
Ta cứ dại khờ tà áo hoa
Dạ nhớ cồn cào khoai lụi nóng
Nhẹ nhàng hương liễu ngọt môi khà

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)

Ảnh st *địa danh ĐN



Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

BA MƯƠI THÁNG TƯ


Anh còn mỗi cái quần đùi
Đầu trần chân đất bùi ngùi về quê
Ra lộ Một quá giang xe
Giã từ lựu đạn, A rề mười lăm.

Còn anh ngồi trên xe tăng
Cờ sao xanh đỏ tông rầm cổng dinh
Từ đường mòn Hồ Chí Minh
Vô Sài Gòn thấy rộng thênh hơn nhiều

Có bà mẹ vén nhiễu điều
Bàn thờ hương lửa chia đều giá gương
Một con vùi xác đại dương
Một con lấp vội giữa Trường Sơn xanh

Tháng Tư bỗng hoá mong manh
Thuốc rê cha quấn khói quanh chỗ ngồi
Mỗi hơi khói mỗi dáng người
Về đây cho thoả kẻ vui người buồn

Ngoài đường đỏ thắm băng rôn
Bao mùa đất đã xanh rờn cỏ non
Bên thua bên thắng có còn
Để trông dáng mẹ lưng còng hơn xưa!

Nguyễn Quốc Huân - K10
(Khởi bút 30/4, kết 2/5/2020)

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2020

MƯA


Nắng nóng tan dần mưa đón hạ
Chòm mây trĩu nặng sấm kêu giông
Trời như đẩy ánh dương cao lộng
Đêm mát ru say gọi giấc nồng
Nuối tiếc xuân về chưa kịp giữ
Thương mùa phượng vĩ vội đơm bông
Tứ thời đứng đợi đi rồi đến
Để giọt mưa sang nhạt nắng hồng.

Trần Ngọc Anh - K10

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2020

NĂM CÙNG THÁNG TẬN 3O


Hôm nay đám giỗ nhiều người
Chia thù kết bạn chung trời đại tang
Đớn đau một cuộc cờ tàn
Sau lưng - trước mặt hàng hàng mộ bia

Ai người chiến bại sẻ chia
Nỗi buồn thắp sáng những tia nến hồng
Ai đang tập thể lên đồng
Dẫm trên tan nát những đồng bào ta

Sáng con mắt thấy chính - tà
Đã cay giọt lệ nhạt nhòa tháng tư
Nén hương thơm khói góc tù
Nhớ bài Văn Tế... Nguyễn Du rợn lòng *

Núi cao đã chảy thành sông
Hồn sông núi kết mộ trong đất trời
Năm cùng tháng tận ba mươi
Vẫn còn ám ảnh con người Việt Nam

SG 30.4 hằng năm
Nguyễn Hữu Thụy - K3
*Văn Tế Thập Loại Chúng Sinh - tg Nguyễn Du tk19