Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020
BÓNG THỜI GIAN
Thời gian úa rụng rơi màu tàn tạ
Ta lạc loài giữa hoang vắng trùng khơi
Nhẹ nương đôi cánh rã rời
Về trên lối xưa tìm hương nguyền cũ
Lời thề nguyện bay theo ngọn gió
Cuộc tình tan như con sóng bạc đầu
Chập chùng khơi lại niềm đau
Mỏi bước chân hoang đi tìm dỹ vãng
Chiều nghiêng bóng vàng rơi bảng lảng
Thùy dương xanh buông rũ tóc thề
Sầu chiều tím ngắt cơn mê
Nghe nỗi xót xa hằn lên tuổi đá
Cơn gió nhẹ lá vàng rơi tơi tả
Nghe lá rơi tưởng bước em về
Ngỡ ngàng nỗi nhớ lê thê
Gọi tên người mãi trong cơn mê chiều ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét