Thứ Ba, 14 tháng 1, 2020
NHỚ...
Nhớ biển Sơn Trà, nhớ phố xưa
Hàng thông cao vút lá đong đưa
Nhịp sóng chờn vờn xô bờ cát
Chiều Đông nắng nhạt gió sang mùa.
Mây trời lãng đãng khéo điểm tô
Muôn hình vạn dạng nét mơ hồ
Giăng ngang đỉnh núi xa mờ ảo
Để người về... dừng bước ngẩn ngơ.
Miên man dòng chảy nước xanh trong
Lữ khách đến đây thấy nao lòng
Phà xưa bến cũ không còn nữa...?
Đà Nẵng khác rồi... cả khúc sông.
Thiên nhiên ưu ái tạc dáng hình
Ngũ Hành Sơn một dải đẹp xinh
Trông trời, ngó biển, nhìn sông núi
Hang động cảnh quan thật hữu tình.
Có một ngôi trường tên Đông Giang
Mấy chục năm qua vẫn vững vàng
Theo thời gian dòng đời thay đổi
Giữ chân tình...vẹn tiếng Đông Giang.
Xứ Quảng thân thương ngày trở về
Trường xưa bạn cũ ấm lòng ghê
Tìm trong kỷ niệm cùng nhau nhớ
Lại nhớ...xa rồi...dạ tái tê.
Lê Thị Ngọc Yến - K8
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét