Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020
MÙA XUÂN VỀ THẬT RỒI!
Còn gì nữa
Sao không tin mùa xuân đã về hội tụ?
Mây trắng chẳng thèm bay cứ lãng đãng giữa trời
Muôn hoa trong vườn xanh hé nụ
Đàn bướm chao nghiêng đôi cánh gọi mời
Còn gì nữa
Sao không tin mùa xuân đã đến?
Nắng vàng ươm ghé mỗi hiên nhà
Những giọng nói tiếng cười sao mà thương mến
Má em hồng lên theo mái tóc mượt mà
Còn gì nữa
Sao không tin mùa xuân về rồi đó
Ngát hương thơm trên khắp nẻo đường quê
Bọn trẻ cười vui tung tăng chờ khoe áo mới
Bao người tha hương lũ lượt rủ nhau về
Còn gì nữa
Mà không tin xuân đến?
Đất trời quê hương đang thanh thản giao hòa
Sông núi xanh tươi biển trời lộng gió
Thuyền cá đầy khoang bao lớp sóng vỡ òa…
Còn gì nữa
Xuân đã về rồi đó!
Khói bếp làng quê thơm bánh tết canh tân
Trong thời khắc tinh khôi lời xuân chưa tỏ
Mà muôn vạn yêu thương ngập cả dương trần
MAI MỘNG TƯỞNG - K6
Thứ Năm, 30 tháng 1, 2020
TIẾC XUÂN
Xuân ơi em vội vã rời sao?
Mới bảy ngày qua những vẫy chào
Em đến hoa tươi muôn sắc tạo
Em đi lá đổ, nhụy vơi màu
Cuối năm đông giá, xuân thay áo
Tết đến ấm tình, tết ước ao
Xuân đến, xuân đi đà mấy dạo
Cho lòng luyến nhớ những nôn nao!
Trần Ngọc Anh - K10
MỒNG 5 THÁNG GIÊNG GÒ ĐỐNG ĐA
ÔNG là Nguyễn Huệ đất Tây Sơn
ĐỐNG tướng nhà Thanh sợ khiếp hồn
TREO xác cành đa loài táo tợn
CỔ còn ghi dấu nỗi căm hờn
CHẾT không nhắm mắt do tàn ác
CÀNH móc thân treo,…dân thỏa cơn
ĐA đứng gò cao như chứng tích
CỜ ĐÀO ÁO VẢI SỬ CHƯA SỜN !
Trần Ngọc Anh - K10
BẠN XƯA
Mấy chục năm rồi mới gặp nhau
Nhìn qua mái tóc điểm phai màu
Thuở ấy ngây thơ cùng chung lớp
Xuyên suốt cuộc đời vẫn in sâu.
Đầu năm vui mừng ngày hội ngộ
Thân thương biết mấy nối nhịp cầu
Bạn xưa trường cũ vườn thân ái
Nghĩa tình này..xin giữ bền lâu !!!
Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 29/1/2020
Hội ngộ Xuân Vịnh lớp G K 8 cùng các bạn ĐG
Thứ Ba, 28 tháng 1, 2020
PHIÊN BẢN QUÊ HƯƠNG
Khi dân mình bỏ nước ra đi
Bài hát Quê Hương bắt lên đúng nhịp
Những ca từ lời hay ý đẹp
Bài hát như neo không giữ được con tàu
Ta có ưa gì thời thế đổi thay đâu
Muốn hát thử nhưng nghe chừng hổ thẹn
Hứa Do ra sông ta tìm ra biển
Khuất Nguyên trầm mình ta lại giỏi bơi
Cây bút tù treo thân trong thế tù ngồi
Bài hát bên tai tháng ngày lởn vởn
Cũng muốn nhớ để thành người đủ lớn
Mẹ hiền ơi mưa gió tấp chân cầu
Và em ơi trái khế lắm khi sâu
Biến hóa như Tề Thiên chui vào bụng
Và trăng ơi đã mất rồi cảm hứng
Khi bên này tròn hơn hẳn bên kia
Ơi quê hương! Đã cho ta ra rìa
Bị cấm khẩu thì còn gì nói nữa
Trong trí nhớ mịt mù khói lửa
Xác xơ buồn từ thửa ruộng bờ tre
Người Việt trời Tây đất Mỹ lại về
Kế mẫu xứ người còn hiền hơn từ mẫu
Sao ta mãi nghe hoài tiếng xấu
Khi nhìn chung thế giới trọn tầm gần .
Nguyễn Hữu Thụy - K3
Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2020
MỘT MAI...
MỘT kiếp nhân sinh đến độ nào
MAI này sức kiệt tuổi càng cao
MỘT ngày trống vắng lòng như não
CUỐC vọng đêm thâu mắt lệ trào
MỘT nắng hai sương đời đã thấu
CẦN lao sớm tối sống bền lâu
CÂU xưa răn “Bách niên giai lão”
THƠ THẨN DÙ AI VUI THÚ NÀO
Trần Ngọc Anh - K10
TRƯỚC - SAU GIAO THỪA
Xa gần ai cũng có quê
Chim bay về tổ - người về thăm nhau
Chạnh lòng gió thổi về đâu
Trong sân hoa rụng trước sau mỗi ngày
Hiên nhà vắng lặng từ đây
Tết trong nỗi nhớ buồn gầy xác xơ
Trầm tư ly rượu say mờ
Giao thừa đốt tiễn tứ thơ lên trời
Mới đây giờ chớm cũ rồi
Thời gian chuyển động lòng người khắc ghi
Họ nhà Heo vừa rời đi
Hang cùng ngõ hẻm Chuột thì xưng Vương
Sài Gòn vọng tiếng pháo bông
Kẻ nôn nao đợi - người không mong gì
Xuân về nguội lạnh từ khi
Chết trong lòng mộ xuân thì nhân gian
Chìm trong ký ức miên man
Đầu năm mới đến sắp toan về già
Mộng - hề ! Khuất tận phương xa !
Bạn hiền thắp đuốc tìm ra mấy người ?
Đón Xuân - thì đó Xuân rồi
Biết đau càng thấm đau lời
nước non
Đan tâm là tấm lòng son
Đốt trầm thắp nén hương thơm xông nhà
Sg Giao thừa
Nguyễn Hữu Thụy - K3
Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020
GIAO THỪA CANH TÝ
Canh Tý niên lai,
Canh Tý niên lai ***
Đêm giao thừa,
Biết ai giao và nhận,
Đất nước phiếm quyền,
không biết ai nhận và giao,
Tiếng súng Đồng Tâm,
đã có kẻ giao, và ai là người nhận?!
Dịch Corona,
biết ai người nhận, và nào biết kẻ giao!
Canh Tý niên lai,
Canh Tý niên lai,
Phút giao thừa lại đến,
Bên góc giáo đường, nhìn lên cây thánh giá,
Chúa chẳng buồn và cũng chẳng thèm vui,
Tao có chi mô, bay cứ việc đóng đinh,
Tao có chết, lại được thêm một lần cứu chuộc,
Đêm giao thừa,
Chẳng người giao kẻ nhận,
Nhưng đất trời lại cứ phải luân phiên,
Giữa tòa sen, Phật vẫn cười (như bao nghìn năm cũ)
Tao có chi mô, chưa đến một mét vuông,
Muốn cưỡng chế thì tao đi hành khất,
Canh Tý niên lai,
Canh Tý niên lai,
Nhớ những người xa xứ,
Phút giao thừa
ngồi hoài niệm cố hương,
Nhớ mẹ già bên thềm cửa chờ con,
Bỗng hóa đá trở thành HÒN VỌNG TỬ,
Người ở lại thì xứ lại rất xa,
Xa hơn cả những người đang xa xứ,
Bởi từ lâu quê hương thành huyền sử,
Khúc dạo buồn lại là khúc tha hương!
Canh Tý niên lai,
Canh Tý niên lai,
Học lũ chuột được lắm trò gặm nhấm,
Gặm nhấm nỗi buồn,
Hay gặm nhấm quê hương!
Giao thừa đến,
chắc lại nổ pháo hoa,
Pháo cứ nổ, niềm vui thành cổ tích!
Và những nỗi buồn
Lại gặm nhấm hồn ta!
Vũ Đông Thám - K7
*** Bắt chước câu nhập “Tân Dậu niên lai”
trong “Bài thơ năm bốn mươi” của Vũ Hữu Định
Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020
CHỢ TẾT
Sắm sửa mừng xuân cũng rộn ràng
Chợ hai mươi chín nhóm tràn lan
Quày hàng bánh mứt chen chân sắm
Cửa thịt hữu cơ phải xếp hàng
Ơi ới gọi nhau như cái chợ
Ôn tồn bút họa cụ đồ sang
Mỗi năm rộn rã ba ngày tết
Họp chợ đông vui nên gọn gàng !
Trần Ngọc Anh - K10
Thứ Tư, 22 tháng 1, 2020
SẮC XUÂN NỒNG
Mai đào chúm chím cợt chiều đông
Lúng luyến khoe duyên mặc bóng hồng
Kẻ cợt người cười chen phố hội
Hương bay khói tỏa rợp trời không
Đì đùng pháo rộn mơ màng ngóng
Vắng bặt phương mờ mỏi mệt trông
Thúc thắc cuồng quay lưng cốc rượu
Bơ thờ nhạt thếch sắc xuân nồng .
Vũ Đan Huyền - K7
Thứ Hai, 20 tháng 1, 2020
VÔ ĐỀ
MỘT mùa xuân nữa chút bâng khuâng
CÁNH én nghiêng chao tết đến gần
HOA sắc lung linh hoài ký ức
LÒNG thầm rạo rực nhớ tình thân
KHƠI dòng kỷ niệm trong ngà ngọc
BIỂN sóng mơ hồ hóng nắng dâng
MỘNG mị theo về lời hẹn ước
ĐÔI DÒNG THI TỨ NỞ TÌNH XUÂN
Trần Ngọc Anh - K10
Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2020
EM ƠI LỬA TẮT BÌNH KHÔ RƯỢU
EM với ta cùng chén rượu say
ƠI người tình cũ thuở xuân đầy
LỬA tình nhen nhóm ngày xưa ấy
TẮT buổi lìa nhau ánh mắt cay
BÌNH vẫn chưa vơi… cùng cạn lấy
KHÔ rồi bao giọt lệ hao gầy
RƯỢU cay càng uống càng thương nẩy
ĐỜI VẮNG EM RỒI SAY VỚI AI
Trần Ngọc Anh - K10
Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020
THÁNG CHẠP
Tháng Chạp lững thững tìm vần thơ
Đông còn se lạnh, nắng Xuân chờ
Cây mai trước nhà đang đơm nụ
Mong tết về khoe sắc vàng mơ.
Trẻ nhỏ nôn nao...quần áo mới
Người lớn rộn ràng lắm chuyện lo
Tháng Chạp còn bao nhiêu ngày nhỉ...?
Để Chuột về...Heo lặng ngó lơ !!!
Lê Thị Ngọc Yến - K8
Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020
XUÂN ĐẾN SỚM
Mai Quảng năm ni chừng nóng tính
Mới hai mươi tháng Chạp đã tưng bừng
Cứ rộ hết sắc vàng khoe với nắng
Biết lấy gì mai mốt để chào xuân.
Lại thương người lặt lá mai bữa trước
Mắc mớ chi thúc giục tiết đông hàn
Tôi cũng giục lòng mình như trẻ nhỏ
Hay đâu rằng xuân cảnh vốn vô tâm
Hay đâu rằng trời đất vốn âm thầm
Vô ngôn đến tận cùng không với sắc
Hoa vàng nở để chờ ươm lộc biếc
Cứ như nhiên như từ thuở nguyên hanh...
Nguyễn Đại Bường - K10
KHÓC BẠN
(Thương gởi hương hồn Thức)
Anh chẳng thể về thắp một nén nhang
Và khấn với em vài lời sau cuối
Nỗi đau này than sông trách núi
Cớ làm sao cướp mất bạn hiền?
Anh chẳng thể về để đưa tiễn em
Cái lưng anh đau kêu trời không thấu
Chân lê đi còn không vững nữa là…
Bạn bè sẽ nhắc em khi tụm bảy xúm ba
Buồn biết mấy Thức ơi…buồn biết mấy!
Anh chẳng thể về đưa tiễn em đi
Chắc ngày đó trời buồn ta xa bạn
Đường về nghĩa trang khói hương lãng đãng
Giọt lệ buồn tiễn bạn phút chia ly
Anh cầu mong em thanh thản mà đi
Về cõi mới thiên thu nhiều hạnh ngộ
Chốn hồng trần chẳng còn nợ nhân sinh.
MAI MỘNG TƯỞNG - K6
VẤP NGÃ LẤM LEM
Mơ hồ nghĩ tiếng xe ra,
Đốt phong hương hả mà hơ áo tàn.
(Ôn Như Hầu)
Trăng với gió bỗng dưng là lạ
Bước tình cờ vấp ngã lấm lem
Thương sao sóc nhỏ môi mềm
Ngày đông tháng hạ hiên thềm ngóng trông
Tà áo xưa trở gót bên chồng
Tiếc ngẫn ngơ sổ lồng sáo bay
Ngậm ngùi tay trống đôi tay
Chừ quay quắt nhớ men cay ngút ngàn
Mây lang bạt hồn hoang mạc vắng
Đêm thâu đêm đêm trắng lạc loài
Thiên thu gặm mối u hoài
Tàn đông buốt giá reo ngoài song thưa
Vườn địa đàng dấu ái say sưa
Đâu bỗng chợt ướt mưa đầm đìa
Góc rừng ngày ấy ô kìa
Lăn cù nội cỏ cách chia phiên buồn
Chiều lại chiều gió luồn trước ngõ
Bóng thâm u khi tỏ khi mờ
Dặm tình ngăn dệt hoài mơ
Áo tàn gối mộng đâu bờ dậu leo
Hàn giang chừ bến nhớ hút heo
Đò sao mái lạc buông neo chốn nào
Thôi thì mộng mỵ chiêm bao
Bên triền dốc đứng nghiêng chao cuộc trần
Thạch Thảo viên, Monday, January 13, 2020.
Vũ Đan Huyền - K7
Thứ Ba, 14 tháng 1, 2020
NHỚ...
Nhớ biển Sơn Trà, nhớ phố xưa
Hàng thông cao vút lá đong đưa
Nhịp sóng chờn vờn xô bờ cát
Chiều Đông nắng nhạt gió sang mùa.
Mây trời lãng đãng khéo điểm tô
Muôn hình vạn dạng nét mơ hồ
Giăng ngang đỉnh núi xa mờ ảo
Để người về... dừng bước ngẩn ngơ.
Miên man dòng chảy nước xanh trong
Lữ khách đến đây thấy nao lòng
Phà xưa bến cũ không còn nữa...?
Đà Nẵng khác rồi... cả khúc sông.
Thiên nhiên ưu ái tạc dáng hình
Ngũ Hành Sơn một dải đẹp xinh
Trông trời, ngó biển, nhìn sông núi
Hang động cảnh quan thật hữu tình.
Có một ngôi trường tên Đông Giang
Mấy chục năm qua vẫn vững vàng
Theo thời gian dòng đời thay đổi
Giữ chân tình...vẹn tiếng Đông Giang.
Xứ Quảng thân thương ngày trở về
Trường xưa bạn cũ ấm lòng ghê
Tìm trong kỷ niệm cùng nhau nhớ
Lại nhớ...xa rồi...dạ tái tê.
Lê Thị Ngọc Yến - K8
XUÂN VÀ THÁNG GIÊNG.
Đợi chờ mãi rồi mùa Xuân cũng đến
Tháng Giêng còn Tết Âm Lịch hàng năm
Dịp du Xuân ta chào hỏi ghé thăm
Những quyến thuộc cùng bạn bè khắp chốn.
Em tháng Giêng, tạm quên đời bề bộn
Năm Mới về chúc an lạc cho nhau
Cũng không quên người mang nặng niềm đau
Chúa Xuân đến ban tin yêu, hy vọng.
Nắng tháng Giêng cho thêm nhiều sức sống
Sẽ không còn lạnh lẽo những ngày Đông
Cho em vui trong mắt ánh tình nồng
Trên môi đính nụ cười mùa Xuân mới.
Em tôi đi tiếng xuân lòng vời vợi
Hương tháng Giêng đầy ắp con đường tình
Soi mái đầu điểm bạc, sợi lung linh
Cũng lóng lánh như đêm xuân huyền thoại.
Con đường sáng, nắng không vàng le lói
Khi Tết về thì Xuân cũng về theo
Tình trăm năm đi từ buổi duyên nghèo
Kể sao hết chuyện đời cùng chung bước.
Hơn sáu mươi năm, những mùa Xuân trước
Vẫn tiễn cũ đi, rước mới, Giêng về
Dẫu tình trần như "giấc mộng vàng kê"
Mai vẫn nở rực tươi màu hoa cúc.
Phạm Lợi - K8
Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2020
VỀ TRONG THÁNG CHẠP
Tôi lại về trong sương sớm đông tan
Dòng sông cũ vắt qua trời tháng Chạp
Chuyến đò ngang chồm lên mom cát
Bãi bờ dài líu quíu bước chân xa
Tôi lại về nghe bấc ngấm vào da
Vườn cải nhà ai nhú ngồng khuy áo
Bếp nhà ai đã lừng hương nếp nổ
Hàng cau già như dáng mẹ gió đung đưa
Tôi lại về ngắt lặng nếp nhà xưa
Mối mọt nghiến thời gian trôi kẽo kẹt
Bàn tay thắp nén nhang nhoà ánh mắt
Dáng hương linh như vừa mới đâu đây
Mảnh vườn xưa xơ xác ngọn khô gầy
Con lỡ hẹn quá nửa đời còn phiêu bạt
Nghe xuân đã âm thầm trong hơi đất
Gọi con về tạ lỗi với trăm năm.
Nguyễn Đại Bường - K10
ĐẤT NƯỚC BẤT HIẾU
Xin kính dâng hương hồn những người mới khuất
Tiếng trống đồng mang hồn đòng đòng của loài lúa nước,
chạm vào hơi thở của vườn tược nghìn năm,
vọng thành tiếng bu bu bầm bầm,
rằng hồn xã tắc cùng hồn cha ông nằm trong đất…
…
Giọt mồ hôi tất bật
Dòng máu nóng nồng nồng,
Tế hiến sinh cho đất
Mong truyền lại cháu con…
…
Mấy nghìn năm được mất, mất còn
tiếng trống đồng héo hon
thành tiếng vọng u u héo mòn
lạc lạc loài loài xé lòng con dân Việt…
…
Cầu hương hồn người giữ đất
tiêu diêu miền không có đất…
Xin kính dâng người vừa khuất,
Thứ thứ tha tha cho thói lật lọng trần gian...
Vugia Vnl K7
Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2020
CÁI LẼ Ở ĐỜI
(Viết cho ng phụ nữ tôi yêu)
****
Lời ru cái lẽ ở đời
Cù lao chín chữ* sáng ngời thiên thu
****
Đã bao năm không đón xuân bên mẹ
Không được nghe mùi Hồng ngự loang mây
Chiều ba mươi cơm cúng rượu sum vầy
Nuột bánh chưng chêm lá thắm thêm thơm
Chờ tròn canh đĩa đơm xoay ngũ quả
Vẳng xa xa, trống điểm giục giao thừa
Lộc mãn niên xanh biếc nhánh Vừng vừa
Thoảng đâu đây mùi khói lững hồn bay
Dạ nôn nao pháo hoa nghìn mắt nở
Có bao giờ nhặt lại tóc sương ngà
Nắng vẫn vàng Tầm xuân màu hoa nhớ
Giũ hồng trần Én vỗ nhịp hoan ca.
Ngô Thị Nhân (ChsĐG)
HOA NYLON VÀ GÃ BƯỚM THẤT TÌNH
Đã thật sự là hoa
Hoa vốn thường vô giá
Chút tàn hương đủ thấm tận đáy hồn
Chỉ tiếc rằng em là hoa nylon
Cả một đời thương câm như hến
Người ta bán em bày bên cửa kiếng
Khách mua em treo ở góc tường
Ôi những cành hoa đáng thương
Chưa khi nào tiết ra tí mật
Con bướm rằn ri là đà trên mặt đất
Như gã thất tình bị đánh tráo cánh hoa xuân
Nắng thơ ngây theo cánh
bướm xa dần
Lòng trống trải những căn phòng mở cửa
Xác hoa khô cọ bàn tay bật lửa
Rớt tro tàn bay những đám đen
Đến khi nào em là hoa thiên nhiên
Cho anh biết thơm tho mùi hương nhụy.
Nguyễn Hữu Thụy - K3
TẠM BIỆT MÙA TRĂNG
Tháng chạp trời đêm đón ánh rằm
Một mùa trăng cuối sắp xa xăm
Xa xa lấp lánh chòm sao tạm
Lãng đãng sương chiều tựa ghé thăm
Chạng vạng nhà nhà nhen nhóm lửa
Hoàng hôn bịn rịn dải mây nằm
Mừng Canh tý tết đang gần lắm
Kỷ Hợi trăng lìa sáu mươi năm!
Trần Ngọc Anh - K10
CHÀO THÁNG GIÊNG
Chào tháng Giêng, năm Mới về rực rỡ
Phút Giao Thừa tiếng pháo vọng từ xa
Hai Ngàn Hai Mươi rộn rã hoan ca
Đem hy vọng cho con người trông đợi.
Em Tháng Giêng về trên khuôn mặt mới
Sáng bừng lên khắp chốn có người qua
Tháng đầu năm nắng ấm đến mọi nhà
Xuân như ý, cùng chung mừng Tết đến.
Đếm thời gian phút Giao thừa về bến
Chợt nghe lòng chuyển biến tiếng reo vui
Tháng Chạp đi, đôi chút cũng ngậm ngùi
Tháng Giêng đến ta già thêm một ít.
Nhưng em ạ, tình ta càng khắng khít
Mấy mươi năm chia sẻ nửa cuộc đời
Mảnh trăng tình tỏa sáng khắp muôn nơi
Xua đêm tối, đồng hành về phía trước.
Tháng Giêng đến có còn điều chưa được...
Chúc cho nhau, bạn hữu khắp gần xa
Ai tha hương, ai còn ở quê nhà...
Dân Đại Việt tạ ơn người nằm xuống.
Phạm Lợi - k8
Thứ Năm, 9 tháng 1, 2020
BẤT CHỢT
Em cứ để
Gió hôn thầm lên má
Hương tóc bay
Xao động trái tim người
Một chút thôi
Cho đời thêm hoa lá
Và tâm hồn
Xanh lại tuổi đôi mươi
Mai Mộng Tưởng - K6
Thứ Năm, 2 tháng 1, 2020
DÃ QÙY BAN MÊ
(Gửi anh Trần Dã Sơn)
Hoa là hoa Dã quì hoang
Thung thăng tôi với một Ban Mê chiều
Thấy trong đồi gió gió rập rìu
Hình như bẽn lẽn ít nhiều câu thơ
Xin Buồn Muôn Thuở hãy chờ
Tôi còn lượm lặt chút phơ phất vàng
Cười chi em giọng giòn tan
Xúi tôi ánh mắt lạc ngàn hoa bay
Rong chơi giữa hội hè say
Tỉnh ra thơm thảo đất nầy bazan
Hoa là hoa Dã qùi vàng
Tôi người xứ biển bỗng làm dã sơn
Câu thơ neo lại ven đường
Nhỡ mai quên lối chút hương vẫn còn
Đồi cao dốc thấp chon von
Riêng màu hoa ấy sắt son duyên thầm.
Nguyễn Đại Bường - K10
VÀNG NỤ HƯỚNG DƯƠNG
Em về chưa kịp đón mời
Vần thơ quýnh quáng đánh rơi dọc đường
Thôi thì gạt giận làm thương
Về đây em hởi Bến Đường đầy hoa
Hướng dương bung nụ đêm qua
Vàng trong nắng mới, mượt mà sắc hương
Trời đông cành trĩu giọt sương
Điện Quang - Gò Nổi nay vườn xanh xanh
Thương em anh cứ dỗ dành
Điện Bàn - Đất Quảng như tranh họa đồ!
Trần Ngọc Anh - K10
CHÀO XUÂN MỚI !!!
Thương giọt mồ hôi rớt xuống ngày
Chuốt vần thơ ngọc gởi gió mây
Đôi làn Nhật Nguyệt cong cong khuyết
Ai đem nàng Xuân tắm chốn này
* *
Chúa Xuân thong thả vẫy nắng hồng
Sương huyền lãng đãng phả tầng không
Vẳng xa chuông thiền buông sắc giới
Ngỡ gần én liệng thỏa non bồng
Rượu đào men đẫy hoa tiểu tuyết
Giai ngẫu say tình buổi tàn đông
Trời đất hào hoa khoe sắc thắm
Se chỉ phu thê dệt ân nồng.
Ngô Thị Nhân (ChsĐG)
THÁNG MỘT
Em trở về...xinh tươi màu áo mới
Ngày đầu năm vui vẻ hé môi chào
Gọi gió lay cho cây lá lao xao
Em Tháng Một...ngọt ngào bao lời chúc.
Ngày em đến vườn hoa thêm rạo rực
Muôn sắc màu náo nức đón chào Xuân
Đông chưa qua mà Tết đến rất gần
Tạm biệt nhé...những ngày dài năm cũ.
Tháng Một ơi! Như một lời tự sự
Em khát khao ôm tia nắng hiền hòa
Đất với Trời đồng điệu bản tình ca
Trên đất Mẹ an vui ngàn sức sống.
Em khởi đầu cho ngày dài tháng rộng
Chút gió Đông thoáng lạnh rót vào hồn
Đêm đô thành thiếu hẳn mảnh trăng non
Em lững thững ôm đồm từng câu chúc.
Mừng Năm Mới...cầu an khang hạnh phúc
Xin bình yên đến với khắp mọi nhà
Mong tiếng cười rộn rã khắp quê ta
Tháng Một nhé. Chào em ngày mới đến.
Lê thị Ngọc Yến - K8
CHÀO THÁNG GIÊNG.
Chào tháng Giêng, năm Mới về rực rỡ
Phút Giao thừa tiếng pháo vọng từ xa
Hai Ngàn Hai Mươi rộn rã hoan ca
Đem hy vọng cho con người trông đợi.
Em Tháng Giêng về trên khuôn mặt mới
Sáng bừng lên khắp chốn có người qua
Tháng đầu năm nắng ấm đến mọi nhà
Xuân như ý, cùng chung mừng Tết đến.
Đếm thời gian phút Giao thừa về bến
Chợt nghe lòng chuyển biến tiếng reo vui
Tháng Chạp đi, đôi chút cũng ngậm ngùi
Tháng Giêng đến ta già thêm một ít.
Nhưng em ạ, tình ta càng khắn khít
Mấy mươi năm chia sẻ nửa cuộc đời
Mảnh trăng tình tỏa sáng khắp muôn nơi
Xua đêm tối, đồng hành về phía trước.
Tháng Giêng đến có còn điều chưa được...
Chúc cho nhau, bạn hữu khắp gần xa
Ai tha hương, ai còn ở quê nhà...
Dân Đại Việt tạ ơn người nằm xuống.
Phạm Lợi - K8
Thứ Tư, 1 tháng 1, 2020
BÊN EM MÙA XUÂN
Mùa xuân em đến bên đời
Ngọt ngào chim hót như lời tình ca
Nắng xuân ấm mái hiên nhà
Dịu dàng sắc thắm ngàn hoa khoe màu
Rợp trời xuân cánh én bay
Từng đàn bướm lượn ngất say hương nồng
Tình xuân cho má em hồng
Cùng xuân em hát mênh mông giữa đời
Mai vàng ong bướm lã lơi
Rộn ràng em bé vui đời thắm tươi
Nắng xuân thêm ấm môi cười
Quê hương hòa nhịp niềm vui thanh bình
Ngày xuân em đến bên mình
Thơm bờ môi thắm cho tình ngất ngây
Giao mùa hương gió nhẹ bay
Bên em xuân mãi đắm say yêu đời…..
Nguyễn Tấn Lực - K6
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)