Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019

NHỮNG NGƯỠNG CỬA CUỘC ĐỜI


Thời ấu thơ ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay mà nước mắt nhạt nhòa
Có bướm vàng và mây hồng đưa lối
Và nụ cười chào đón những đóa hoa

Cánh chim non vào khung trời xa lạ
Xung quanh tôi ai cũng khóc như tôi
Ngồi bên mẹ mà đôi tay nắm chặc
Lo âu nhiều làm nhòa nhạt bờ môi

*****

Ngày mới bước chân vào trường trung học
Sân trường đầy hoa phượng thắm muôn nơi
Mình cứ ngỡ như là mình đã lớn
Thầm mộng mơ những ước vọng cao vời

Tâm hồn mình cứ mỗi ngày mỗi khác
Yêu cánh phượng hồng thương nhớ vu vơ
Áo trắng em bay sân trường lộng gió
Ngớ ngẩn hồn những khúc nhạc vần thơ

*****

Vào đại học với con đường rộng mở
Như con tàu bé nhỏ vượt trùng khơi
Ai cũng thế vùi đầu bên sách vở
Gom hành trang cho bước nhỏ vào đời

Sân trường đẹp những chùm hoa phượng vĩ
Bạn bè vui học tập dưới giảng đường
Vẫn thương nhớ người em thời trung học
Lúc tim mình vừa mới biết yêu đương

*****

Ngày ra trường với thật nhiều mơ ước
Như cánh chim tung cánh giữa trời không
Những nhà máy những con đường chờ đón
Cứ mộng mơ đời là những hoa hồng

Sức trai trẻ khó khăn nào quản ngại
Gót chân mềm dong rủi khắp muôn phương
Thành công hay thất bại gì cũng mặc
Vẫn xông pha như người lính chiến trường

*****

Rồi cứ thế theo dòng đời trôi mãi
Nắng sớm qua đi lại đến chiều tà
Những gian khó cũng chìm vào dỹ vãng
Cũng phai tàn nhanh như những đóa hoa

Khung cửa đời người dường như khép lại
Lúc yên bình cũng có lúc bão giông
Đời vẫn thế ngọt ngào và mặn đắng
Còn niềm vui bên chén rượu cay nồng ...

Nguyễn Tấn Lực - K6


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét