Thứ Tư, 25 tháng 9, 2019
VỚI TRỜI MÂY ĐÃ BƠ VƠ
Tháng ngày thôi đã đi hoang
Dấu xưa rồi cũng theo ngàn cánh bay
Hanh hao rụng xuống vai gầy
Cho đêm vào nhớ cho ngày vào mong
Thời gian cánh gió qua song
Nhặt cành xưa cũ về hong nắng chiều
Dặm dài chân bước liêu xiêu
Một vùng sương khói tiêu điều xác xơ
Với trời mây đã bơ vơ
Với ta ngày tháng hững hờ trên môi
Cành xưa vắng tiếng chim rồi
Ngày xanh rụng xuống thành đôi trái sầu
Tìm đâu giờ biết tìm đâu ?
Hồn nơi đỉnh dốc địa đầu cheo leo
Giật mình nghe tiếng suối reo
Cô đơn thác lũ cuốn theo gió về .
Nguyễn Tấn Lực - K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét