.
.
*/ Thành kính tiễn biệt Tô Thùy Yên.
“Tiếng biển lời rừng nao nức giục
Ta về cho kịp độ xuân sang”
(Tô Thùy Yên _ 20/10/1938 _ 21/5/2019)
***
Mớ mô hồ hổn độn
Chập chờn nhập nhằng thức ngủ
Trong cuồng mê chếnh choáng
Giữa nắng hạ oi nồng
Hạt vũ thủy chợt rơi
Chuyến tàu đêm đột ngột rời ga
Vó ngựa lãng du dừng gót lang bạt
Bên bến lũng tịch liêu
Đồng không mông quạnh
Ơi phá Tam giang lặng buồn
Ơi đảo say miên man sóng vỗ
Bước lữ thứ phiêu bồng về đâu
Cuộc tàn du thủ khách lưu dân vồi vội
Lá phong ba nghiêng rơi
Ốc mượn hồn còng có bơ vơ đứng ngó
Mộ gió ơ hờ
Biển lộng xa khơi
Bờ dương liễu rủ chơi vơi ngóng chờ
Mắt đăm buồn xa xăm
Chở nhớ về trăm năm
Người ra đi thật sao
Cây cỏ lao xao
Bỗng chốc gai ốc phủ dày
Thảng thốt rùng mình
Tự bao giờ vần thơ sạ tình
Thiêm thiếp thắc giấc thiên thu
Trời âm u đen kịt
Mây mù mờ mịt giăng
Ai biết chi chăng
Trăng sao sầu biền biệt
Hồn hề
“Khóc người, ta khóc ta rơi rụng” hề
Vọng Trường Sa bão táp hề
Tống biệt nam nhi trái hề
Khánh tận trang tuấn kiệt hề
Ê chề mộng thy nhân cát bụi hề
Thạch Thảo viên, Thursday, May 23, 2019.
Vũ Đan Huyền - K7
Lời bạt
_ “Khóc người, ta khóc ta rơi rụng”
(Ta Về _ Tô Thùy Yên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét