Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019
ÔNG CHA TA
Ngoài bàn tay của bọn truyền thù, bọn quan quyền cũng ngạo ngược lấp sông phá núi của cha ông. Ôi! Sông Hàn núi Sơn Chà yêu mến…
Ông cha ta có tóc bạc của mây trời,
có nếp nhăn muôn đời của thần khai cơ dựng nước,
có cái quắc mắt nghìn năm của thành hoàng cầm rìu giữ nước,
có dáng thao lược oai hùng của vị hộ quốc cầm gươm.
Ông cha ta từng vung tay bẻ gãy gông cùm,
từng cưỡi voi đạp nát bao đời quân xâm lược,
từng chĩa gươm hướng về nơi sinh ra điều ngang ngược,
cho đám quân tàn biết đường rút khỏi đất linh thiêng…
Ông cha ta có cách nhếch môi cười đại hiền đại sĩ,
có cái cười vang vang hào sảng của bậc cao nhân dũng trí,
có tiếng thét mãnh uy làm lạnh gáy quân thù,
sau chiến thắng lại nhân từ thương sinh linh bị buộc làm sĩ tốt…
Ông cha ta biết mài gươm làm thơ dưới ánh trăng vàng vọt,
để đến ngày khải hoàn ngâm vịnh giữa non sông;
biết dạy cháu con khảy đàn Tiên, đi quyền múa võ Rồng,
biết đặt một điều trên mọi điều: Tổ quốc thiêng liêng là trọng…
Ông cha ta đổ mồ hôi, máu xương cho đất dài biển rộng
để đảo-thác-đồi-sông-núi thành một khối giang san,
vót cây rừng làm bút thẩm mực máu Bạch Đằng giang
vung tay viết lên trời câu: Nước Nam này có chủ !
Kim cảnh báo luôn gác về hướng truyền thù lịch sử
Non sông vẹn muôn đời giữ cho con cháu về sau,
đâu thuộc về vương triều hay nhóm thế lực nào
nên không thể làm của riêng, lại chẳng phải là quà dâng hiến…
Vugia – K7
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét