Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN...


NGU QUÁ THỂ!

Qua ngày 8/3 mình mới dám mở miệng rằng...mình có một cô bồ, lâu rồi mình cứ dối vợ, và cứ thế chạy sô, suy cho cùng, mình sống trong môi trường dối trá, dối từ dưới lên trên, dối từ trên xuống dưới, thì tự nhiên mình cũng lừa dối theo, nên có bồ cũng là chuyện thường tình. Mình nhớ có học thuyết cao cả nào đó bảo: con chim mà cứ bảo là con gà, nói mãi nói hoài người ta cũng quen thành ra gọi chim thành gà luôn! thế đấy, tôi chỉ ví dụ thôi, chứ ông nào bắt chước mà chỉ con...chim mình nuôi mà bảo đó là con gà thì ngày 8/3 cười cho thúi mũi.
Cô bồ mình thì nghe đồn học vấn cao lắm, cỡ tiến sĩ gì đó, cũng đúng thôi, có trình độ cao mới làm Bồ được chứ, nhưng thực ra cô bồ tui ngu quá thể, cho nên tui đang nghi ngờ những tấm bằng của cô là "học giả bằng thật" không chừng, thứ ấy ở đất nước Thiên đàng nhiều như lá mùa thu, họ dùng nó làm phương tiện giữ ghế và lên lương, chứ thực ra chẳng có một công trình nào cho ra hồn.
Ngày bắt đầu "mèo mở" với nhau, cô ấy gắn ngoài cửa phòng (gọi là BOT của cô) ấy tấm biển "trạm thu phí", tui đồng ý ngay...vì dù sao cô ấy cũng bỏ "vốn tự có" ra kinh doanh, tui lui tới "mần ăn" thì trả phí để khấu trừ hao mòn là đúng rồi, không phải bàn cãi, bỗng một ngày tui tới, ngạc nhiên chưa nhìn lên cửa BOT thấy chình ình cái biển "trạm thu giá", tui mắc cười quá nhưng cũng chạy đi mua chục ký giá đỗ, đem vào mong lọt qua bOT mà vô...phòng! nhưng không ngờ tui bị cô bồ mắng xối xả vào mặt rằng...đồ mặt đần, thu giá là cũng thu tiền như thu phí vậy, nhưng tùy theo giá cả thị trường.
Tui ớ người ra, lại nộp tiền lệ phí như cũ nhưng có cao hơn chút đỉnh để được vào phòng, nhưng hôm đó nhớ tấm biển "trạm thu giá" lại mắc cười, cho nên chẳng mần ăn chi được, may sao sau đó cô bồ lại thay tấm biển trạm thu phí lại như cũ, có lẽ từ "thu giá" có vẽ bác học quá, hay do nói lái nghe dị quá, nên "mèo vẫn hoàn mèo"! và tui lại tiếp tục mần ăn.
Một ngày, cô bồ tui lại cắm thêm một cái BOT nữa rồi bắt tui nộp phí, dĩ nhiên tui không đồng ý, vì cái BOT đó tui có sử dụng đâu, hễ cứ vào là tui chăm băm mần ăn ở cái BOT này, không hề đụng tới cái BOT kia, tại sao bắt tui đóng...phí? Phản ứng quá lòi ra chuyện "BOT ...bẩn", đúng là cô bồ tui vừa ngu vừa tham nên bể chuyện tùm lum!
Tưởng ngu tới đó là đủ rồi, ai dè một ngày cô bồ tui hỏi:
- giấy khai sinh của anh đâu?
- Để làm gì?
- Theo qui định của "luật bồ nhí"...đàn ông phải đủ 50 tuổi mới có quyền có...bồ!
- À ra thế, nhưng ở tuổi này rồi, khai sinh thất lạc, mất hết rồi, móc đâu ra...
- Mất hả? mất phải thi lại, á quên, trường hợp của anh phải "đẻ lại" để làm giấy khai sinh! có giấy khai sinh anh mới được đến đây với tui, rõ chửa?
- Làm sao mà "đẻ lại" được hở Trời?
- Thì anh về bảo mẹ anh đẻ!
- Nhưng mình mẹ tôi làm sao đẻ được?
- Thế cha anh đâu?
- Ổng chết lâu rồi....
- Thì anh bảo ổng sống lại để đẻ anh, xong rồi ổng chết làm chi làm.
Tui bó tay! đúng là cô bồ tui ngu quá thể!

Thường Đoàn - K9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét