Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018
TRƯỜNG XƯA
Ngày xưa trường mình không có phượng
Nên hè về không có tiếng ve than
Chỉ thấy trước sau là bãi cát vàng
Nên mơ mộng chỉ là mây và gió
Lưu bút cho nhau khó khăn lời ngỏ
Mầy và tau giữ lấy những ngày nầy
Mắt nhìn nhau tay không dám cầm tay
Nhưng tim đã nhuộm một màu rất nhớ
Chuỗi ngày sau vùi vào trong sách vở
Quên quay về nơi từ giã ra đi
Mỗi một người như thể cánh thiên di
Biền biệt cuối trời mong gì gặp nữa
Ai có biết thời gian là bể chứa
Những buồn vui lấp mãi vẫn không đầy
Từ những ngày được gọi là thơ ngây
Nay nhìn lại mái đầu kia đã bạc
Phượng vỹ, ve sầu ngày xưa phiêu bạt
Nhớ quay về kẻo hè hết thu sang
Giữ lá xanh, không thể để lá vàng
Thêm làn gió mát trời xanh ngày ấy.
Huỳnh Ngọc Tân - K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét