Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

Thiên Thu Thoáng Chốc


Đêm rằm phơi ánh trăng côi
Kinh tình trót mở đứng ngồi thâu canh
Nụ tình chơm chớm lên xanh
Mận gai chim hót tơ mành nhẹ rơi

Cớ sao nhung nhớ chẳng rời
Tàn tro bụi phủ nào khơi lửa bồng
Cây si ước mộng ươm trồng
Khô trơ trọi gốc tồng ngồng bìa khe

Xưa nào rợp bóng mây che
Giờ trong cô tịch rặng tre chao mình
Ừ thôi thôi cứ lặng thinh
Thiên thu thoáng chốc u minh nẻo về

Cuồng say hoan lạc đê mê
Chìm sâu bể ái hoang khê ngóng chờ
Sóng nhồi lá thắm vần thơ
Gọi tình khản giọng đêm mơ lạc loài

Dặm băng gặm mối u hoài
Cô liêu phế tích dấu hoai mục tàn
Cô thôn bồng đảo mơ màng
Giấc Hòe sực tỉnh ngỡ ngàng liêu trai

Thạch Thảo viên, Đêm rằm tháng sáu. Thursday, June 28, 2018.
Vũ Đan Huyền. _ K7

___o0o___

*/ Thơ họa
Ru cánh chim côi

Vọng buồn ru cánh chim côi
Chén tình lỡ cạn đứng ngồi tàn canh
Vườn hồng mơn mởn chồi xanh
Tằm giăng sợi nhớ chỉ mành rơi rơi

Chiều nao tay chẳng muốn rời
Ngọt mềm môi quyện sóng khơi bềnh bồng
Cội yêu bén rễ ngày trồng
Ngỡ trong thoáng chốc trổ ngồng bên khe

Ngày về tháp cổ chở che
Nàng thơ hạ bút bờ tre nghiêng mình
Núi đồi dường chẳng lặng thịnh
Suối reo oanh hót bình minh đường về

Đêm rằm tán hoán tê mê
Chơi vơi cõi mộng vân vê bến chờ
Say tình từ độ say thơ
Cớ căn dỗi giận cho mơ lạc loài

Ờ thì cứ mãi u hoài
Còn đôi mộng điệp cũng hoai phế tàn
Đêm thâu gối chiếc mơ màng
Nam Kha thức giấc phủ phàng liêu trai

Bến Hàn giang, 7/6/2018
Liên Trinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét