Thứ Hai, 19 tháng 3, 2018

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


BỆNH NHÀ QUAN

Hể nói đến quan, tất nhiên là không phải dân rồi, quan là cha mẹ của dân, xưa ông bà ta nói rứa, nên mới có từ "quan phụ mẫu", còn ngày nay thì sao? quan lại là đầy tớ, tất nhiên là không phải ông chủ rồi, dân mới là ông chủ! hoàn toàn đúng như vậy, mặc dù là đúng trên lý thuyết!

Người viết bài này nghiệm ra rằng, vì là đầy tớ cho nên lao động vất vả, cực khổ ví như...bán vé số thu nhập cao, bán chổi đót thu nhập đô, chạy xe ôm, làm nông, nuôi cá, gà....thu nhập khủng biết bao. Bên cạnh việc lao động vất vả, các quan ngày nay ăn uống cũng kham khổ lắm, họ làm việc cật lực đến độ quên mất bữa cơm gia đình vợ nấu, dành gần hết thời gian cho công việc phục vụ ông chủ, họa hằn lắm mới có tí thời gian ghé ăn tạm vài miếng đạm bạc ở các nhà hàng mà bọn chủ "khinh" nên cả đời không bao giờ đặt chân tới.

* Có lẽ vì thế mà các quan ngày nay mắc lắm thứ bệnh mãn tính chăng? đầu tiên phải kể đến là bệnh "quan liêu", cái bệnh có biểu hiện lâm sàng là "xa rời quần chúng", sách nhiễu, gây khó để hành mấy ông chủ ra bã chơi...nhưng nói chung, bệnh này cũng có cái lợi là dạy cho đám...ông chủ trở nên "biết điều", chứ không phải ỷ làm ông chủ rồi xin xỏ suông bằng nước bọt, mà không phải dùng đến phong bì cộng với nước bọt có ga! 
* Bệnh kế tiếp là bệnh "thành tích", căn bệnh này vốn trầm kha, y học bó tay không có thuốc đặc trị, vậy nên nó lây lan thành dịch trong đám đầy tớ, nhưng cũng phải công nhận mặt tích cực của bệnh này, nhờ nó mới có những con số đẹp như 100%, năm sau cao hơn năm trước...nhờ nó mới có từ ngữ đẹp như thành công rực rỡ, thắng lợi lớn, phát triển bền vững...
* Một căn bệnh nữa mà giới đầy tớ khổ cực hầu như ai cũng mắc phải, bệnh "báo cáo láo", bệnh này nặng nhất ở trong các bản báo cáo, nhất là báo cáo thành tích cá nhân lẫn tập thể, thậm nặng ở những chỗ mà trong ruột mục ruỗng, nằm bờ vực phá sản, nhưng cái vỏ bên ngoài vẫn đẹp, vẫn bóng láng, lại còn thể hiện trên báo cáo định kỳ bằng những ngôn từ mỹ miều, hoành tráng, những con số tuyệt mỹ hơn những đường cong ...tuyệt mỹ! bệnh này thường đến giai đoạn nào đó là nó "đột tử", bể một phát là loài ra bên trong thúi hoắc, giống quả táo Trung Quốc mua về thờ để 3 tháng còn tươi, vỏ còn bóng đẹp, nhưng mở ra thì bên trong hôi thối, mục ruỗng, thế thôi. 
* Kể bệnh nhà quan, mà không nói đến bệnh tâm thần là không công bằng, là phiến diện, bởi làm quan, sau khi kinh qua các bệnh mãn tính kể trên, cuối cùng thường mắc phải bệnh tâm thần...nhớ nhớ, quên, quên! kiểu như hồi đó tui bổ nhiệm có đúng qui trình không chẳng nhớ nữa, hình như hồi đó tui không ký cái nọ, cái kia...tội! Nói có sách, mách có bệnh viện... tâm thần, chứ tình hình củi lửa hiện nay, đốt củi tươi củi khô củi ướt cháy ầm ầm thì bệnh viện âm thần chuẩn bị...quá tải là cái chắc.

Thường Đoàn - K9

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, mọi người đang đứng và ngoài trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét