Thơ LÝ HOÀNG
Dương cầm vang vọng hoàng hôn
Tình nghe như đã vùi chôn lâu rồi
Đường xưa lối cũ phai phôi
Hôn hoàng rực tím chiều trôi qua dần
Hoang chiều nhẹ bước lâng lâng
Dương cầm thánh thót lúc gần lúc xa
Con đường ngày ấy mình qua
Giờ hoang lạnh quá xót xa tháng ngày
Đường chiều mây tím bay bay
Lắng nghe hồn vỡ tỉnh say nửa đời
Dương cầm qua khúc đầy vơi
Lá vàng rơi rụng nửa đời trở trăn.
LÝ HOÀNG - K8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét