Chủ Nhật, 21 tháng 1, 2018

Màu Nhớ Pha Hồng


Tôi đứng lặng giữa hoàng hôn hiu hắt
Màu nắng tươi tắt lịm tự bao giờ
Vầng mây tím cũng im lìm cúi mặt
Hoang liêu hồn lạnh lẽo đến bơ vơ

Xin khép lại một khoảng trời xanh biếc
Để hành trang không nặng trĩu vai gầy
Để phiêu lãng về phương trời vô định
Để tâm hồn như gió thoảng mây bay

Làm sao giữ trong tim màu nắng ấm
Cho ngày đông không rét mướt sa mù
Không còn xuân cũng còn mùa nắng hạ
Cho lòng mình không héo hắt tàn thu

Trong bóng dáng ngày xa xưa yêu dấu
Đời vô tư ta ríu rít vui đùa
Giờ chạnh nhớ chợt thấy lòng chua xót
Chợt u buồn trong cằn cỗi già nua

Đem ngọn nắng về hong miền kỷ niệm
Cho trái tim ấm lại giữa chiều đông
Để tâm hồn trôi xa về dỹ vãng
Tìm chút vui trong màu nhớ pha hồng.

Nguyễn Tấn Lực - K6

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, thực vật, hoa, cây, cỏ và ngoài trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét