Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

THU HOÀI CỐ XỨ


* gởi em ở VN - nđg

Ở đây thu đến, buồn như đã
Chỉ nắng vàng thôi, hiu hắt lòng
Em ở đâu, Sài gòn, Đà nẵng?
Thiếu người tâm sự, có buồn không?

Cũng đây thu lạnh, buồn quá đỗi
Nước Mỹ mênh mang, nắng vàng đường
Còn đâu nữa  “nai vàng ngơ ngác”
Rừng xưa, nai cũ… nghĩ mà thương!

Chiều thu, em thường ru con ngủ
Giọng em Nam bộ, à ơi hời
Em hát ru con, hay em khóc?
Mà buồn não nuột, quá em ơi!

Ở đây lá rụng, mùa thu đã
Dù chết hay chưa, lá cũng vàng
Ra đi đâu biết ngày trở lại
Thu hoài cố xứ, dạ mang mang

Bây giờ Việt Nam, mùa thu chết
Em tiễn dùm ta, những lá vàng
Những chiếc lá nằm yên trong mộ
Cũng trở mình, theo vận … ly tan

Mùa thu ơi! ta đời viễn xứ
Chút nắng vàng hiu, đủ lạnh lòng
Em ở đâu, sau ngày ly loạn?
Nằm nghe dâu biển, có buồn không?

San jose ,oct 2010
NGUYỄN ĐÔNG GIANG

NGUỒN NEWVIETART.COM 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét