VỤ KIỆN HY HỮU
*Ngày hôm nay, Ngọc Hoàng làm chủ tọa xét xử một vụ án mà nguyên đơn là mẹ vịt bầu, một vụ án hy hữu từ xưa đến nay…
Ngọc Hoàng (NH): - Nguyên đơn nêu rõ họ tên, nguyên quá, gia cảnh?
Vịt Mái Bầu (VMB): - Cạp, cạp , cạp…tôi tên Nguyễn Thị Mái Bầu, cạp, cạp…trú tại vùng đầm lầy Tháp Mười Một, cạp. cạp… hiện sống chung với một đám chồng, không rõ mấy anh, có gần 50 đứa con…
- Ngươi lên đây kiện tụng vấn đề gì?
- Thưa Ngọc Hoàng, con kiện cái dụ “ đẻ và ấp trứng” của con…
- Kiện chi kiện, ngươi là vịt trời, đẻ và biết ấp trứng là oke rồi, chứ còn họ hàng nhà ngươi, lũ vịt nhà, chỉ biết có đẻ và…đẻ thôi, chẳng biết ấp trứng là gì, máy ấp ráo trọi, nên chi người ta có món “hô-vi-lô” ngon và bổ đó! Người còn diễm phúc chán, kiện cái nỗi gì?
- Ngài để con nói đã, chưa chi Ngài nhảy bổ vô họng con, con kiện là kiện mấy ông kia kìa, từ xưa đến nay con là người đang nắm giữ kỷ lục, một lần ấp trứng nở đến mười mấy con, cá biệt có lúc gần đến…20 con !
- Ăn thua chi, có lò ấp mỗi lần cho ra mấy trăm con chứ lị!
- Sao ngài đù thế, đó là máy ấp trứng nhân tạo, còn cái …lò của tui ấp là tự nhiên, sao lại đem cái tự nhiên so với cái nhân tạo, có làm trời được thì làm, còn không đề nghị từ chức để người khác làm…Trời!
- Đó nữa, xúc phạm lãnh đạo…căn cứ mục 317b, điều 762, chương 105 luật “Trời ơi” kỷ luật Vịt mái Bầu bằng hình thức cảnh cáo, phạt tiền 5 triệu đồng!
- Nhưng cái tui nói là sự thật…
- “Thuốc đắng dã tật, sự thật mất…tiền” ! Rõ chưa?
- Lại ngu nữa…sự thật mất lòng!
- Xưa rồi Diễm, câu đó là của ngày xưa, ngày nay là thời đại của giả dối, sống bằng giả dối, ai sống bằng sự thật…mất tiền, mất quyền, mất chức…rõ chưa mẹ mái bầu! Lôi thôi quá, cụ thể là ngươi kiện ai?
- Tui kiện cái ông Giáo Văn Sư!
- Cho bị cáo Giáo Văn Sư ra vành móng ngựa. Này tên Giáo Văn Sư, trước tòa bây giờ ngươi là bị cáo, nguyên đơn là chị Nguyễn Thị Mái Bầu…ngươi nên nhớ trước tòa ta hỏi gì khai nấy, cấm khai ra những điều “nhạy cảm” rõ chưa? bởi vì khai ra sẽ làm “mất điện” đột ngột, làm ảnh hưởng đến phiên tòa, đồng thời làm “mất thời gian” tranh tụng tại tòa, rõ chưa?
- Ủa, sao lạ vậy trời…
- Mắc mớ chi kêu tên tao?
- Dạ bẩm, quên! ngài là trời mà, mà trời thì muốn làm gì thì làm…tui hiểu!
- Đúng! Đúng là Giáo Văn Sư có khác! mụ Vịt Mái Bầu, ngươi kiện tên này về chuyện gì?
- Quạc, quạc, quạc…thấy cái bản mặt hắn là tự nhiên tui ghét hà, tui kiện hắn vì cái tội hắn đoạt lấy “kỷ lục” từ tay của tui, hic…
- Cụ thể là thế nào?
- Hic, hic… Cụ thể à? cụ thể thì cụ thể…cái lò của tui từ xưa đến nay mỗi lần ấp là nở mười mấy con vịt con, thế là đã đạt kỷ lục rồi, thế mà hôm nay, cái lò của thằng chả ấy nó ấp một lần nở ra đến 40 tiến sĩ, hỏi sao tui không kiện?
- Giáo Văn Sư, nhân chứng vật chứng rõ ràng, ngươi có nhận tội không?
- Tôi tội gì? Thời đại này mọi thứ đều đúng qui trình, đúng kế hoạch hết, tui có ấp ra 40 hay 50 tiến sĩ một lần cũng là chuyện bình thường, theo đúng kế hoạch và đúng qui trình cả, vỡ đê còn có “kế hoạch” nữa là….
- Thiệt tình ta khó xử quá, thôi ta xử vầy…Vịt Mái Bầu và Giáo Văn Sư coi như « huề làng », phần việc ai nấy làm, cứ tiếp tục “ấp”, Vịt Mái Bầu cũng đừng vì mấy cái kỷ lục tào lao nhất thế giới mà kiện tụng vớ vẩn, cứ để cho ông ấy ấp, một lần nở 40 tiến sĩ, hay 100 tiến sĩ cũng chả ảnh hưởng gì tầm nhìn thế giới, vấn đề là ở chỗ có làm được cái “bù-long” hay không mà thôi./.
THƯỜNG ĐOÀN - K9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét