Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

Thơ LÝ HOÀNG


Nắng vàng hanh chiều góc phố
Cafe nhỏ giọt chiều nỗi nhớ hanh hao
Lá vàng rơi rụng lao xao
Một thời em đã đi vào lãng quên
Chiều nay trong nắng vàng lên
Nghe như đời đã vắng em lâu rồi
Chuyện tình chỉ bấy nhiêu thôi
Đường em đã chọn qua rồi tháng năm
Đường yêu trước mắt mù tăm
Cho ai tìm lại tháng năm qua rồi
Cuộc tình bỗng hóa mồ côi
Đường xưa in bóng bên đồi quạnh hiu
Nửa chừng xuân với nắng chiều
Cafe gió thổi hiu hiu tình buồn
Miên man trong khúc tình buông
Trở về đời thực chiều buồn vắng em .

LÝ HOÀNG – K8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét