Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017
NGHẼN LỐI TÌNH YÊU
Em đã khép cửa chôn chặt trái tim
Tình yêu của ta đã nghẽn lối vào
Thôi đành gởi buồn về miền trống vắng
Nhớ thương ơi mấy nữa hết cồn cào?
Em âm thầm thổn thức với trăng sao
Chiếc điện thoại cũng không còn tin nhắn
Thao thức cùng ta qua từng đêm trắng
Tình yêu đơn phương quên cả lối về!
Ta như kẻ gieo tình vào hoang mạc
Bỏng rát bàn chân nóng rực con tim
Hy vọng mong manh nỗi buồn đặc quánh
Nhưng ta ơi đừng mỏi bước đi tìm…
Em khép lòng mình chặt mãi thế sao
Để ta như mây cuối chiều đợi gió
Cùng nhau trôi về phương trời ráng đỏ
Rồi bước vào đêm ngóng ánh sao trời
Ta vẫn tin có một ngày gió lộng
Con đường yêu hết nghẽn lối đi về
Trời rất đẹp mời ta vào cõi mộng
Đầy ắp yêu thương trao gởi bộn bề…
Mai Mộng Tưởng - K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét