Chủ Nhật, 10 tháng 9, 2017

MẸ ƠI!

.
.
Chín tháng cưu mang, bao năm dạy dỗ
Tám đứa con nên vóc nên hình,
Thuở cơ hàn Mẹ như một chiến binh
Xông pha trên đường đời muôn vạn dặm
Gánh bún trên vai, thúng xôi trĩu nặng
Mẹ gồng mình đi khắp ngõ phố kia
Củi Sơn trà, Thông non nước Mẹ cũng qua
Đâu phải dễ, sữa đậu nành, xôi đậu bắp
Làm ngành Y thuật ngữ là BÂT ĐẮT
DĨ cũng làm dù công chẵn ra chi
Mẹ cũng cười với công việc tỉ ti
Chút thu nhập cầm trên tay ít ỏi
Có những lần thức đêm vì mệt mỏi
Tối mặt mày khi gánh bún rời Nhà
Chân loàng quàng Mẹ bỗng ngã lăn ra
Và ngồi khóc thế hôm nay là hết
Các con chạy ra ôm Mẹ Bê bết
Lấm lem cát đường bụi bẩn người qua
Ôm Mẹ vào lòng với lời lẽ thiết tha
Mẹ đừng buồn vì ngày mai Trời lại sáng
Có những ngày chúng con bên thềm vắng
Đón Mẹ về với "nhúm" gạo trên tay
Lòng mừng vui vì buổi tối hôm nay
Gạo sẽ "độn" khoai để no lòng con trẻ
Những lúc ốm đau Mẹ thẩn thờ như kẻ
Mất hồn vì thấy đứa con yêu!
Sốt ho, nóng lạnh, cảm đủ điều
Đêm thao thức Mẹ ngồi bên giường bệnh
Tay đắp chăn trong đêm dài giá lạnh
Tay rờ đầu khăn ấm Mẹ chườm lên
Mẹ yêu ơi! Với bao nỗi bao niềm
Tám chúng con thương Mẹ làm sao kể
Giấy bút nào để nói hết công ơn
Ngày hôm nay đã có lúc vinh quang
Mẹ thọ hưởng được tuổi già êm ấm
Bên các con yêu hiếu đạo nên người
Hà cớ gì Mẹ mãi mãi đi thôi
Để lại chúng con với bao thương tiếc!
Thế giới bên kia Mẹ ơi có biết?
Tám đứa con ngã quỵ trước HUNG TIN
Dẫu biết rằng sinh tử , hiển vinh
Một kiếp người đâu có ai tránh khỏi
Nhưng Mẹ ơi trong lòng con khắc khoải
Thương Mẹ hiền chỉ có NƯỚC MĂT RƠI !!
Nơi suối vàng Mẹ thanh tịnh nghĩ ngơi
Và Cửa PHẬT đón Mẹ về tu niệm .!!!


Con gái Trần thị Ngọc Bích
Kính dâng Mẹ
Đà Nẵng ngày 5/9/2017



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét