Tuổi sáu mươi - chiều lai rai chút rượu
Rượu vào hồn - hồn lơ lững trời mây
Mây đưa ta đi khắp chốn đó đây
Chơi với trăng và đùa vui với gió
Cuộc đời người chỉ là quán trọ
Có cuộc vui nào dài mãi vô biên
Tàn cuộc vui là giây phút ưu phiền
Là lúc cô đơn sầu vương lên mắt
Cuộc đời buồn như nắng vàng héo hắt
Đầy suy tư khắc khoải suốt đêm dài
Cô đơn đầy rụng xuống lạnh bờ vai
Che lấp được gì đời mình trống rỗng
Rượu cùng ta vượt sóng gào biển động
Phút ngất say ru giấc ngủ quên đời
Mà buồn đau có dễ nào vơi
Uống ly nữa cho quên sầu nhân thế ...
Nguyễn Tấn Lực – K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét