Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


AI-LA…ĐÁNH ! VÀ CÂY DÙ THẦN

- Đêm nay ta muốn nghe chuyện hơi sex một chút, mấy ngày ni đau đầu quá bởi nhiều chuyện… trời ơi xảy ra liên tục, vậy đêm nay hai nàng …
*Nàng Scheherazade vội cướp lời khi nhà vua Shahriyar chưa hết câu:
- Tâu vâng… nếu bệ hạ muốn thần xin kể: chuyện rằng, có hai bạn trẻ vừa cưới nhau, đêm ấy động phòng…
- Ừ, chuyên ni làm ta hết đau đầu liền liền…kể nhanh, kể nhanh!
- Đồ già…dê, nghe là tơm tớp liền ! (Cô em Dinarzade quên bén là mình đang kể chuyện cho một tên bạo chúa nghe, tính mạng của hai nàng chỉ như cái móng tay, khi nhà vua nổi giận…)
*Lườm mắt trừng cô em một cái, nàng Sheherazade nhẹ nhàng thỏ thẻ:
- Trong căn phòng tân hôn, đêm động phòng ánh sáng tỏa ra từ cây đèn ngủ hiện đại, nó mờ ảo như khung cảnh chốn thần tiên…cô dâu nũng nịu:
- Bây giờ anh và em chơi…trò chơi gì đi anh ?
- Hay là ta chơi trò “tay ải tay ai” đi, vui lắm đó!
- Nhất trí cao, nhất trí cao…nhưng mà chơi trò này phải có bắp rang, bây giờ móc đâu ra…bắp rang? anh yêu!
- Không có bắp rang, ta thế bằng…râu bắp cũng được!
- Vậy đi, ta bắt đầu chơi nhé…
*Không khí trầm xuống, chốc chốc nghe tiếng cười hí hí của đôi tân nương, kèm với…tay ải tay ai? tay ảnh tay anh! tay ẻm tay em…
- Chỉ thế thôi ư ? (nhà vua sốt ruột)
- Bỗng…rầm một cái ! (cô em tơm tớp)
- Gãy cái chân giường à? (nhà vua cũng tơm tớp không kém)
*Nàng Scheherazade thong thả, từ từ…
- Tâu đức vua, tiến rầm đó là do chú rể đang lúc chơi trò “tay ải tay ai” tới giai đoạn cao trào, vô tình gạt cánh tay đụng cây đèn ngủ trên đầu giường làm nó rơi xuống đất vỡ toang…lập tức lúc đó có vị thần hiện ra:
- Tâu chủ nhân, ngài muốn sai khiến gì tôi …
- A, ai giống thằng…Aladin ? (nhà vua thốt lên)
- Vâng, đúng vậy, tâu bệ hạ ! Đúng là hắn, và hắn xuất hiện không đúng lúc, nói cách khác là hắn…thiếu tế nhị! làm đôi tân nương thẹn đỏ cả…mặt,
nhưng chú rể cũng thuộc dạng khôn lỏi, hắn nghĩ ngay ra cách để sai Aladin làm càng lâu càng tốt, để vợ chồng mới cưới tiếp tục chơi trò “tay ải tay ai”:
- Aladin, cả một vùng biển rộng lớn đã chết bởi chất độc có chủ mưu từ một nhà máy thải ra, ngươi hãy đến đó làm sạch cho đến khi nào nước biển trong lành như ban đầu cho ta…
- Anh giỏi quá, hắn làm mấy mươi năm cũng chưa xong, đừng hòng mà quay về đây…phá đám ! (cô dâu khen chồng) thôi ta tiếp tục…cuộc chơi đi anh!
- Đổi trò khác đi, làm mất cả hứng…
- Hay ta chơi trò… “bịt mắt bắt…em” đi anh !
- Ừ, được đấy…vui lắm đấy…
Và thế là hai vợ chồng mới cưới lại “rúc rích” cười, đuổi bắt nhau “loạn xạ” làm đổ ngã tùm lum đủ thứ… rồi giai đoạn cao trào của trò chơi sắp đến, đột nhiên…
- Tâu chủ nhân, công việc đã xong, ngài có thể sai khiến tôi việc khác…
- A, thằng Aladin lại phá đám ! (vua Shahriyar thốt lên)
- Đúng là tên mắc dịch, cứ nhằm cái lúc ấy mà…xuất hiện ! (em Dinarzade lại lanh chanh)
*Đôi tân nương lại đỏ mặt thẹn thùng, từ đỏ mặt dần dần chuyển qua tím mặt vì quá giận cho tên thần đèn, kiểu ni hết đêm động phòng, đôi tân nương chắc “chẳng mần ăn chi được”! nhưng… chú rể cũng không phải “dạng vừa đâu”, hắn nghỉ ra cách khác, liền ra lệnh:
- À, ở xứ sở Ba lăm, cạnh nước Ba Tư kia tham nhũng khủng khiếp lắm, ngươi hãy đến ngay đó mà dẹp cho hết nạn tham nhũng rồi mới được về, nghe chửa!
- Xin tuân lệnh! (nói xong thần đèn …biến)
- Hay lắm, hay lắm…(cô dâu vỗ tay) hắn mà xong dụ này là tui chết liền, chắc cũng 500 năm nữa hắn mới quay về…ta chơi tiếp đi anh, đến đoạn…anh bắt được em rồi ! đó, đó…tiếp đi, tiếp đi…
- Tiếp thì tiếp…anh cởi ra nhé !
- Ừ, cởi ra, cởi ra…thấy rõ chưa? em bịt hơi chặt, có đau mắt không anh?
- Chừ thấy em rồi, anh hết đau…
- Tâu chủ nhân ! (tên Aladin lại lù lù xuất hiện)
- Cái thằng phá đám, chuyện đang hồi…hấp dẫn ! (nhà vua làu bàu)
*Nàng Scheherazade tiếp tục:
- Lần này thì cặp uyên ương thật sự…hoảng loạn, chú rể hỏi gặng:
- Anh xong việc rồi à ? Nước Ba lăm hết nạn tham nhũng rồi à?
- Dạ…đâu có ! tâu chủ nhân, việc này với tui là bất khả thi, không tài nào thực hiện được, bây giờ chủ nhân cho tui được…
- Đi đâu?
- Dạ không, cho tui …chui vô lại cây đèn!
- Ngươi có thể cho vợ chồng ta biết vì sao ngươi là thần đèn, việc gì cũng làm được hết, kể cả vá tần Ô-zôn, thế mà chống tham nhũng thì bó tay, xin chui vô lại cây đèn, là sao?
- Bẩm chủ nhân, không phải là làm không được, làm được hết…vâng lệnh chủ nhân ra đi…tôi đã phát hiện ra hằng hà sa số các vụ tham nhũng từ lớn đến bé, chuẩn bị cất một mẻ lưới tóm gọn thì…
- Thì sao? (chú rể hỏi dồn)
- Thì tui gặp lại người chú của tui…
- Đừng có nói với ta là… “tui có ông chú ở Viettel”, hay “tui có ông chú ở Mường Thanh” nghe!
- Dạ không, đó là chú ruột của Aladin tui, có tên là…Ai-la…đánh!
- Gặp ổng thì có liên quan gì đến chuyện ngươi không hoàn thành nhiệm vụ?
- Sao lại không? Aladin này làm được hết mọi việc phi thường là nhờ vào cây đèn thần, riêng chuyện chống tham nhũng không làm được là do gặp chú ruột Ai-la…đánh của tui.
- Thế ổng có gì mà ngăn cản được thần đèn vậy?
- Ổng ấy à, ổng có cây… dù thần !
- ?!?!?
- Dụ này ta nghe quen quen…(vua Shahriyar bần thần)…AI-LA…ĐÁNH VÀ CÂY DÙ THẦN!
- Cây đèn thần mà gặp cây dù thần thì…chắp tay xá dài luôn…(nàng Dina rzade lại tơm tớp)
- Tâu đức vua, trời lại sáng….(nàng Scheherazade ngáp một cái)
- Thế à ? (vua Shahriyar hờ hững, ngáp theo hai cái)./.

THƯỜNG ĐOÀN – K.9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét