Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

XA VÀ NHỚ


Ta xa nhau từ độ
Xuân còn thắm mai vàng
Là mất nhau từ đó
Tình...cõi sầu riêng mang

Nó nhớ người - người ơi!
Khóc đầy tim máu ứa
Nó chết rồi - người ơi!
Tháng giêng thành góa bụa

Sáng nay nó hiện về
Hỏi - biết người còn nhớ?
Ta - như người u mê
Bảo rằng không - chắc thế...

Trên mồ xanh đầy thơ
Nó nhờ ta gom trả
Sợ hồn nó bơ vơ
Ta gật đầu ...nhận cả

Và sợ tháng giêng buồn
Ta cất hoài ...trí nhớ
Biết đâu...người quên luôn
Tội một đời mộng ảo...

Giờ thì quên - hay nhớ?
Và tháng giêng có buồn
Ta xin là ngọn cỏ
Ủ tình xưa - phai hương.

PHẠM NGUYỄN - K9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét