Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

THƯƠNG MẸ



(Bài thơ viết tặng anh chị em ruột thịt của mình)

Lén nhìn mẹ phía sau lưng
Tim con thót lại theo từng bước chân
Dáng đi mẹ yếu...yếu dần
(Sao không lo mẹ-lo phần chi con?)
Thân gầy mẹ lại héo hon
Da nhăn, mắt kém, xương giòn, lưng cong.
Lấy gì rộng lớn mà đong
Sâu xa tình mẹ - tấm lòng bao dung
Một thời ngập giữa lao lung
Bước cao, bước thấp, bước chùng, bước căng
Phạc phờ kiếm gạo nuôi ăn
Mong con khôn lớn - khó khăn nhường nào!
Lời ru vẫn mãi ngọt ngào
Canh khuya thức giấc ra vào võng đưa
Thân gầy lạnh buốt cơn mưa
Thân gầy bỏng rát nắng trưa...trưa hè.

Đêm nghe vọng tiếng tắc kè
Bao nhiêu nỗi nhớ như đè qua tim
Chuyện xưa giờ chẳng phải tìm
Chợt nghe chín rụng như sim đầu mùa
Nhớ thời mò ốc bắt cua
Nhớ thời trẻ nhỏ ăn thua đủ trò
Nhớ thời chui, lủi, trốn, bò...
Kèn là chiếc lá thổi...tò tí te
Nhớ thời lội suối, qua khe
Cơm theo đến lớp - lè kè bên hông
Mỗi chiều mẹ cứ xa trông
Ôm con cho thỏa nỗi lòng nhớ thương...

Bây giờ tóc mẹ pha sương
Phải chi có thể con nhường tóc xanh
Cho con dành hết mong manh
Chỉ mong sao mẹ yên lành mẹ ơi!

Đỗ Xuân Khẩn K6 (29/11/2014)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét