THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
Hắn vừa đi vừa chửi, vừa ăn cũng vừa chửi và cả khi ngủ hắn cũng chửi được, giỏi thật. Lần này qua ngõ nhà tui, nhìn cái bản mặt tui một cái, hắn xỏ xiên chửi bâng quơ:
– Mấy tay nhà báo…đời, mẹ kiếp, rổi hơi không có việc chi làm, rảnh rổi sinh nông nổi, sao không nấu cám lợn phụ vợ mà đi viết lung tung, cứ hôm kia bà cán bộ này lộ tài sản khủng, hôm nay ông cán bộ kia lộ tài sản khủng…đưa lên mặt báo! Ông mày nói cho chúng mày biết liệu mà có viết hư cấu, viết vu khống, đụng chạm đến các “đầy tớ” cả đời trong sáng như tấm gương cường lực, cống hiến hết mình vì dân vì nước, mà không màng tí ti nào chút lợi danh nào, ông mày vả cho rụng hết răng, không còn để húp cháo cho biết thế nào là lễ độ. Nhớ cho đấy, các vị đầy tớ của dân là những người trong sạch, họ chỉ biết sống với đồng lương chân chính, và chỉ biết có phục vụ, phục vụ hết mình cho dân mà thôi, họ luôn phấn đấu và rèn luyện để trở thành gương mẫu, đi đầu, họ luôn luôn học tập đạo đức trong sáng, như vậy thử hỏi làm sao họ có tài sản khủng được, lương họ bao nhiêu, nuôi vợ con còn không đủ lấy chi mua dăm ba khu biệt thự, năm mười lô đất, đầu tư tỉ này tỉ kia…có mà nói càn càn…nói vậy là …hổn như “em đem quân đánh anh”! tôi yêu các vị đầy tớ của ta lắm, xin các vị cho tôi được hôn hít các vị ngàn lần vì sự liêm khiết của các vị, tui là phó thường dân nên tui chỉ dám xin …hôn hít thôi, chứ còn dân thì quí mến các vị vô bờ bến, có thể họ sẽ xin…mát-xa các vị để tỏ tấm lòng biết ơn những con người chính trực, chí công vô tư. Còn ai bảo các vị đầy tớ có tài sản khủng này kia là thằng…náo (láo), ăn không nói có, ngậm máu phun người! cần phải lấy đất sét nhét vào mồm hoặc cho Chí Phèo vả cho phù mỏ!
Chửi hết tập 1, khát nước, Chí tu một hơi hết lon bia cầm trên tay mà có lẽ Chí ăn vạ ở đâu đó có được. Hết lon bia, hắn lăn kền ra vỉa hè …ngủ! Lần này hắn vừa ngủ vừa chửi:
– Tao chửi cha cái thằng nhạc sỹ tầm phào, giải thích tầm bậy triết lí “đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại”, giải thích như thế là sai bét, nghe ông mày giải thích đây này…đánh kẻ chạy đi là đúng rồi, hắn yếu hơn mình nên mới bỏ chạy, ta cứ thế rượt đánh, còn kẻ chạy lại ta không dám đánh là do…hoặc là nó mạnh hơn mình, hoặc là do nó…liều mạng, ta phải tránh , hiểu chưa ? người ta thì chủ trương xếp lại quá khứ còn ông thì bươi ra, ông không tung hô thì kệ thây ông, mắc mớ gì cái đám quần chúng người ta thần tượng ai thì kệ họ, họ thần tượng nhạc sỹ thiên tài là quyền của họ, hay ông là vô danh tiểu tốt nên miệt thị một thiên tài để tạo Scandal, để được nổi tiếng bẩn? tui hay hát …”tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời”…ông bảo tui ôm chân giặc, không lẽ ông bắt tui hát ngược lại à? khùng vừa chứ ? Ông còn trích dẫn lung tung giống thằng khùng câu nói của Phạm Quỳnh thành Nguyễn Văn Vĩnh, vừa thôi chứ cha…bài hát “Mùa thu chết” hay muốn chết như thế, được Phạm Duy phổ nhạc từ thơ của một nhà thơ Pháp nổi tiếng thì có liên quan gì đến ta, đến chính chị, chính em gì đâu mà ông chụp mũ bào rằng bài hát đó là đỉnh cao của sự “chống…gậy” của tác giả? xàm quá đi mất! kiểu này bài hát nào có dính dáng đến mùa thu thì…liệu cái thần hồn! Tóm lại ông mày không chửi nữa, mệt quá rồi….chửi cái thằng cha này chẳng khác chi vạch đầu gối ra chửi, có khi lại xúc phạm cái thằng ở giữa đầu gối cũng tội ./.
THƯỜNG ĐOÀN-K.9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét