MỘT MÌNH
(Tặng Bạch Tuyết)
Hoa bay mây rụng bên thềm.
Lá vàng che lối chiều nay em về
Một mình ngồi tựa mái hiên
Nhìn trăng rớt xuống bên đời hoang vu.
Người xưa giờ ở nơi đâu
Tóc mây nay đã phai màu tuyết sương
Tâm tư một mớ đong đầy
Ngoài trời hiu hăt, trong lòng đầy vơi.
Sương đêm ướt đẫm cỏ mềm
Nỗi lòng cô phụ miên man tháng ngày
Hiu hiu gió thổi qua mành
Giật mình thì đã trăng về nơi nao.
Phan Thị Như Mai - K7ĐG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét