Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

Thơ NGUYỄN VĂN GIA


<3Thân tặng những mối tình dang dở nhân ngày tình nhân

GIỌT SƯƠNG MAI

Đâu rồi trăng khuya
Bên giếng cũ
Lấy gì soi lại giấc mơ phai
Dấu chân thuở đó
Giờ rêu phủ
Lặng lẽ bên đường
Giọt sương mai .


NHỚ NGƯỜI PHƯƠNG XA

Quê người một bóng lẻ loi
Một vầng trăng lạnh
Buồn soi dấu hài
Lối xưa rêu phủ còn đây
Người xưa giờ đã
Chân mây cuối trời.

MONG MANH SỢI KHÓI

Mong manh
như sợi khói
Chẳng cầm được trên tay
Đã giấu đi nỗi nhớ
Thế mà
ai cũng hay
Lòng
hương bưởi
hương cau
Gởi tình
theo ngọn gió
Lênh đênh hoài đi nhé
Yêu chi
cực lòng nhau
Chông chênh
là nỗi nhớ
Tình như
giọt sương mai
Ai về
qua chốn cũ
Khơi chút tàn tro bay
Tình như là
sợi khói
Chẳng cầm được trên tay
Đã giấu trong túi áo
Rứa mà
ai cũng hay.

Nguyễn Văn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét