Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

Quờ Níu Vói


Bỗng chợp mình thảng thốt
Nghe như chừng buốt nhói
Sao dòng thơ ai vẽ
Cứ lãng đảng đi về

Hồn cốt đẫm mê hoang
Giang tay quờ níu vói
Soi bóng mảng hồn côi
Thoáng phiêu bồng không thôi

Xuôi trôi dòng sông trôi
Lặng con nước ơ hờ
Bến bờ ôi đứng lặng
Chòng chành sợi tao nôi

Lại đường vòng cong cong
Ai chừ hong tóc rối
Cho ta về nguyên thủy
Vớt vội nhánh rong chìm

Thạch Thảo viên, Wednesday February 15th, 2017
Vũ Đan Huyền K7


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét