Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Dỹ Vãng


Về trở lại ngày xa xưa yêu dấu
Áo mây trời phủ kín những hoàng hôn
Chiều trên chuyến xe về miền dỹ vãng
Chất buồn ơi dâng khoảng trắng linh hồn

Trên lối cũ một cành hoa tím nhỏ
Của ngày xưa còn sót lại âm thầm
Tiếng cười nói vui đùa vang đâu đó
Đã muôn trùng sao vọng mãi thanh âm

Hàng cây gầy xõa tóc dài đổ lệ
Bóng dáng xưa đã khuất phía chân đồi
Em yêu dấu nét hoang sầu cỏ mọc
Úa mây trời héo hắt xuống đôi môi

Tôi vẫn chiếc áo nâu màu viễn xứ
Vai guộc gầy đổ xuống những tháng năm
Em mưa nắng rã rời nhân dáng ngọc
Biết tìm đâu vầng sáng ánh trăng rằm .

Nguyễn Tấn Lực K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét