Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

KHÚC HÁT TUỔI HAI MƯƠI


( Viết cho thành phố 20 tuổi )

Sông Hàn quê tôi,
dải lụa xanh tươi mát.
Mang trong lòng khúc hát tuổi hai mươi.
Mỗi một ngày qua,
là nốt nhạc xinh tươi...
Thêm tiếng hát,
bên nụ cười rạng rở.
Người Đà Nẵng,
đã mấy mùa trăn trở...
Để hôm nay,
rộng mở tương lai.
Nhà cao cao với những chiếc cầu dài,
Đêm huyền diệu soi hình hài đáy nước.
Bến Bạch Đằng,
chiều,
thong dong em bước...
Gió Sông Hàn lướt thướt tóc qua vai.
Đêm Bà Nà,
lưu luyến bóng hình ai ?
Mà dùng dằng,
không trôi,
mây lởn vởn...
Chiều Mỹ Khê sóng xô bờ đùa giỡn,
Sóng,
cát,
say tình...
mơn trớn mãi không thôi !
Đỉnh Bàn Cờ,
mây lửng thửng,
lười trôi...
Bởi Tiên ông chơi cờ,
đâu cần chi vội vã !
Chiều Ngũ Hành Sơn,
chuông chùa,
ngân thong thả...
Thanh thản,
yên bình,
thấm đẩm cả không gian !
Ai đã một lần,
Qua danh thắng Hải Vân Quan ?
Mới thấy được quà thiên nhiên ban tặng.
Khúc hát tuổi hai mươi,
nghĩa,
tình,
sâu nặng.
Sông Hàn mãi xanh,
hứa hẹn,
Một thành phố,
phồn hoa....

ĐOÀN VĂN THƯỜNG K9
(Tháng 12/2016)

Trong hình ảnh có thể có: đêm, bầu trời, nhà chọc trời, ngoài trời và nước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét