CUỘC ĐỜI BUỒN
Cuộc đời buồn như những dòng sông
Những dòng sông mang đầy tâm sự
Làm sao quay về thời quá khứ
Cao cánh diều đồng cỏ rong chơi
Cuộc đời buồn như lá vàng rơi
Quay cuồng điên trong chiều gió lộng
Và đời người khác nào giấc mộng
Thoáng một chiều tóc đã pha sương
Cuộc đời buồn như nắng thu vương
Vàng tươi trong phút giây rồi tắt
Còn lại chăng một đời hiu hắt
Những âm thầm ray rức hồn ta
Cuộc đời buồn như những sân ga
Con tàu đi còn mình ở lại
Đó là lúc tâm hồn tê tái
Hoang lạnh buồn theo tiếng còi xa ...
Nguyễn Tấn Lực K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét