XƯA, NAY VÀ MAI NÀY
Bầy kền kền rỉa rói những câu thơ
ngơ ngác thoi thóp thở,
chiếc lá thu cuối cùng
bơ vơ…
…
Đất nước âm thầm dấu đi giọt nước mắt,
Cánh bướm mùa xuân khoe sắc giữa ngục tù,
Núi âm u mà biển cũng âm u,
Người công chính đi tìm lương tâm giữa rừng thù lang sói…
…
Bầy kền kền rỉa rói
thịt xương chính mình,
điêu linh…
Vugia K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét