Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

XƯA, NAY VÀ MAI NÀY


Bầy kền kền rỉa rói những câu thơ
ngơ ngác thoi thóp thở,
chiếc
lá thu cuối cùng
bơ vơ…

Đất nước âm thầm dấu đi giọt nước mắt,
Cánh bướm mùa xuân khoe sắc giữa ngục tù,
Núi âm u mà biển cũng âm u,
Người công chính đi tìm lương tâm giữa rừng thù lang sói…

Bầy kền kền rỉa rói
thịt xương chính mình,
điêu linh…

Vugia K7

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét