Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

Rét mướt lời mặc khải


Lối về Thạch Thảo viên trang
Vô biên nỗi nhớ mang mang góc trời
Vô tình nhặt chiếc lá rơi 
Mắt nhòa nhân thế bời bời hư sinh
___o0o___
Thạch Thảo viên ơi đá cỏ sầu
Gió núi mây ngàn thổi về đâu
Gượm gót chân hoang hồn phiêu bạt
Ráng chiều biến ảo bóng chìm sâu
Màu thương tím ngắt thoáng mơ màng
Lá thôi tình tự giấc mơ tàn
Nhớ đựng rừng xưa tràn hư ảo
Ma trơi tiềm thức bủa giăng ngang
Men đắng cuồng say mắt nồng cay
Vòng tay điếng lặng vờn cỏ may
Khơi trêu rét mướt lời mặc khải
Mai này tóc úa rụng đầy tay
Biên bờ xa ngái ngất mù khơi
Hụt hẫng môi mềm mộng tàn phơi
Lặng im khô khốc nhành thạch thảo
Biển mặn người ơi sóng ngợp trời
Thạch Thảo viên, Monday, October 10, 2016
Vũ Đan Huyền
Lời bạt
1_ Khơi trêu [Khẩy trêu]
“Gió chiều như giục cơn sầu
Vi lô hiu hắt như màu khơi trêu”
(Kiều)
.
2_ Cảm tác
Về thôi!...:
Hư sinh người viết thành trang
Mềm môi mặc khải ai mang về trời
Thạch Thảo ngồi đếm lá rơi
Chân hoang trở bước rối bời nhân sinh...
11 / 10 / 2016
Tri Nguyen
___o0o___
_ Họa vần cảm tác
Vẵng chuông cổ mộ
Dấu sương vệt cỏ thảo trang
Hồn u tịch với mênh mang đất trời
Vòng đời nhẹ bóng chiều rơi
Vẵng chuông cổ mộ bời bời triêu sinh...
Thạch Thảo viên, Sunday, October 16, 2016
Vũ Đan Huyền
Không có văn bản thay thế tự động nào.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét