Thứ Tư, 19 tháng 10, 2016

MẸ NHƯ ĐÓA TRĂNG RẰM


Con lớn lên giữa trời đất gọi mời
Mẹ đã chắp vào vai con đôi cánh
Đường muôn hướng gánh mây trời lành lạnh
Và đôi chân là sông nước cuộc đời.
Vườn sơ sinh tiếng chim khóc à ơi!
Mẹ chắp vào vai con cánh én
Rồi lớn lên vời vợi quá đường trăng
Theo sông nước chảy trôi ngoài vạn bến.
Ngày tuổi nhỏ con lên chùa cung kỉnh
Đứng chắp tay quỳ bên mẹ trang nghiêm
Mẹ hiền từ trong bóng Phật an nhiên!
Đã soi xuống cả đời con ánh sáng.
Tiếng chuông ngân hí hửng tuổi hoa đèn
Đã thôi thúc trống lòng con Bát Nhã
Từ nát nhàu ảo mộng dưới chân đi
Cả mưa nắng rối bời trên mái tóc.
Như chú chim non chuyền qua cành hớn hở
Cây lá gầy hao từng ngón xuân nồng
Chừ khô héo giữa mênh mang trời đất
Gió mười phương mẹ ôm ấp đôi tay.
Ngọn tùng cao sừng sững đó ô hay!
Che bóng mát đời con xanh cỏ dại
Con quỳ gối dưới đêm nay độc thoại
Nghe suối ngầm từ đỉnh núi chuông ngân.
Chút hình sương bóng khói đời con
Xin cảm tạ cả trần gian hương sắc
Cả mặt đất hân hoan lẫn gừng cay muối mặn
Cho đêm nay vằng vằng ánh sao băng.
Giữa mùa thu lòng thơ ngây hoa cúc
Mẹ bao la nôi ru là vầng trăng.

Phạm Thư Cưu - K4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét