Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

Dòng Sông Cô Đơn


Về lại dòng sông nắng vàng thương nhớ
Sóng dâng trào biêng biếc tuổi hai mươi
Chiều chợt thoáng ngày vui nào cúi mặt
Còn đâu em dáng mộng tuổi yêu người
Nhặt chút nắng khơi mùa xuân trở lại
Giọt hao gầy dần héo hắt trên cao
Nắng tan vỡ lên sắc chiều hoang dại
Con tim đau nỗi nhớ cứ dâng trào
Từng giọt nắng úa vàng trên phiến lá
Bờ cát xưa ôm mặt khóc dòng sông
Cánh chim mỏi trong vùng trời xa lạ
Bay về đâu ngày tháng đã phai hồng
Trầm đáy sông vớt nắng vàng tàn tạ
Làm sao hong nỗi buốt giá con tim
Lá thu vàng gió về rơi tơi tả
Bóng chiều xưa nỗi nhớ vẫn im lìm.
Nguyễn Tấn Lực

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét