Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016
NỖI CÔ ĐƠN VÔ CÙNG
Rồi tôi lại tìm về
Dòng sông quê hương một thời tắm mát
Những hàng cây bóng dài xanh ngát
Lặng lẽ gục đầu trong nắng ban mai
Năm tháng nào còn đó chưa phai
Ngày tôi đi hàng cây đưa tiễn
Từ biệt làng quê nồng hương vị biển
Bước chân đi tưởng sẽ chẳng quay về
Hàng thùy dương rợp bóng - Mỹ Khê
Lâu lắm rồi dấu chân còn trên cát ?
Ngồi bên nhau thì thầm nghe biển hát
Dưới chân mình đùa cợt sóng xôn xao
Tôi trở về chốn cũ hôm nao
Bên sông Hàn tìm bóng hình xa vắng
Vẫn còn đây trời xanh mây trắng
Giờ em đâu - lưu lạc mấy phương trời
Tiếng chuông giáo đường còn đó chơi vơi
Người thương ơi em về đâu biền biệt
Vầng trăng xưa bây giờ thành trăng khuyết
Giữa mù khơi làm sao biết đâu tìm
Cây phượng hồng nay đã vắng tiếng chim
Nhớ những chiều ngắm em về tan học
Lá thư xanh biết bao lần anh đọc
Sao vẫn thương hoài từng nét chữ ngây thơ
Bóng dáng ngày xưa chưa thể phai mờ
Tôi vẫn tìm em nhìn từng góc phố
Trời thật buồn những chiều hoang xứ mộ
Nỗi cô đơn giăng kín tận vô cùng ...
Nguyễn Tấn Lực k6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét