Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

EM CÓ VỀ

.
.*/ Tặng Liên Trinh_ Người bên mộ Mẹ mùa Vu Lan
Em có về ghé lại bến xưa không
Trơ cây rì bãi vắng mỏi im trông
Trắng bờ lau thời gian cô đặc quánh
Sóng tràng giang nhịp vỗ tội dòng sông
Em có về tay vuốt đọt dâu xanh
Mềm ngón thon óng mượt tháng ngày lành
Đời dâu bể ngậm ngùi cơn gió thoảng
Bờ môi thơm trăm nhớ chạy vờn quanh
Em có về hong mát cánh đồng hoang
Ký ức nào dấu đọng tím vết loang
Đồi heo hút bồng bềnh chừng say ngã
Lặng nhìn thôi đáy mắt thoáng bàng hoàng
Em có về khua động tháng ngày qua
Tháng bảy dài ươm chín giấc mơ sa
Vùng tâm thức liêu trai bừng đóm sáng
Đứng hoài trông khuất hút nhạt bóng ngà
Em có về thắp sáng ánh Vu Lan
Cùng núi đồi tê cóng núi mây ngàn
Thương thương Mẹ vết lòng vương cào cấu
Tịch dương mờ bịn rịn chuyến đò ngang
Em có về bước lạc giữa mùa Ngâu
Cỏ rưng buồn nắng úa mộng chìm sâu
Rừng thắc thỏm trập trùng bao lận đận
Rạng mai này cánh mỏng dạt về đâu
Thạch Thảo viên, Monday, August 15, 2016.
Vũ Đan Huyền
___o0o___
*/ Lời bạt
_ Rì, Lau là giống cây mọc hoang dọc mép sông, triền suối.
_ Ngày Thất tịch mồng bảy tháng bảy âm lịch, ngày tình nhân chia xa, điển tích Ngưu Lang và Chức Nữ.
_ Ngày Vu Lan rằm tháng bảy âm lịch, ngày báo hiếu, điển tích Mục Kiền Liên_ cũng là mùa giải oan cô hồn uổng tử.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét