Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016
ĐẠI BÌNH TÌNH VÀ ĐẤT
Đại Bình xóm nhỏ ven sông
Êm đềm xanh mướt đóa hồng Nông Sơn
Binh minh ong, bướm chập chờn
Ghé qua vườn bưởi sang vờn cành cam
Dân làng thong thả đi làm
Bức tranh thôn dã lòng ham nhớ hoài
Hạ về nắng nóng ả oi!
Không gian dịu mát bóng xoài rợp che
Một nơi lý tưởng đón hè
Nghỉ ngơi du lịch mà nghe câu hò:
Ăn ngô Trung Phước còn no
Mà lòng cứ thích sang đò dùng cam
Sau đồi rừng lá ngập tràn
Trước sông một chiếc đò ngang sớm chiều
Trong tim ôm ấp một điều
Thầy(*)em ở chốn mỹ miều là đây
Một hôm nặng chuyến tình đầy
Hoàng hôn ngả bóng qua đây thăm Thầy
Gió về khua động hàng cây
Luyến lưu kỷ niệm tình Thầy, trò xưa
Chia tay đêm cũng đến vừa
Xa Thầy từ đó em chưa trở về
Đường xa đâu ngại sơn khê...
Thầy nay khuất núi não nề chơi vơi
Từ xa, xa tít chân trời
Tánh Linh, Bình Thuận Thầy ơi lệ buồn!
Nhân lời em cũng tỏ luôn
Kính Thầy thanh thản thọ muôn điều lành
Hoa trời như mãi thêm xanh
Hương Linh đến được vãng sanh thiên đàng
Hồ Tiến Triển K7
(*) Thầy Huỳnh Văn Dần từ năm 1975 về trước Thầy dạy trường TH Đức Dục theo quê vợ ở Đại Bình,Thầy đã qua đời trong chuyến về Hội an vì bị tai nạn giao thông Thật là đau buồn...!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét