Nhân dịp cuối tuần anh Đoàn Văn Thường K9 thư giãn với:
TRUYỀN THUYẾT…HẠI
ĐIỆN !
Truyền thuyết kể rằng: Ngày
xưa, thưở khai thiên lập địa, có chàng thanh niên tên Lạc Lõng, kết duyên cùng
nàng Âu Lo, sau đó bà Âu Lo sinh ra cái bọc có vừa vặn một trăm cái trứng,
trứng nở thành một trăm người con, vụ
này hơi phản khoa học nhưng thội kệ, truyền thuyết mà…
Khi đàn con khôn lớn, ông Lạc
Lõng và bà Âu Lo tổ chức một cuộc họp nội bộ, sau khi quán triệt xong, họ phân
công như sau…50 người con phải theo mẹ lên núi, 50 người còn lại phải theo cha
xuống biển.
Mới đầu mẹ con bà Âu Lo cũng
sống được, tài nguyên rừng cũng còn phong phú, dần dần rừng bị thu hẹp do bọn
lâm tặc có kiểm lâm chống… lưng, tàn phá đồi núi trọc lóc, thú rừng đổ xô về
định cư ở các nhà hàng quán nhậu “đặc sản rừng” hết, bọn đào đãi vàng bặm trợn
xuất hiện dữ dằn…mẹ con bà hoang mang cực độ, nhưng nỗi sợ hãi nhất không phải
từ những thứ đó, mà là sự xuất hiện một loại bùn…lạ, có màu đỏ, gọi là “bùn
đỏ”, do những nhà máy thải ra, nghe nói loại này mà bị sự cố tràn ra môi trường
thì tác hại chẳng khác gì chất phóng xạ, mẹ con bà Âu Lo vội vã bỏ xứ dắt díu
nhau xuống lại đồng bằng trồng lúa, chăn nuôi kiếm ăn. Được một thời gian, tự nhiên
đồng ruộng khô nức nẻ, lúa cháy vì thiếu nước, vì nhiễm mặn, đến nỗi nước uống cũng không có chứ nói gì trồng
trọt với chăn nuôi, hỏi ra mới biết do các nhà máy thủy điện khổng lồ trên đầu
nguồn dòng sông chính chặn dòng, mẹ Âu Lo ngữa mặt lên trời than thở… “thượng
nguồn ( thay cho điền ) tích thủy hạ điền khan” !!!
Nói xong, mẹ con bà Âu Lo lại
chuẩn bị dắt díu nhau tìm nơi khác …
Lại nói về 50 người con theo
cha xuống biển, lúc đầu biển đầy tôm cá, cuộc sống của họ khá sung túc, tha hồ
vào lộng ra khơi đánh bắt, được một thời gian họ chỉ đánh bắt ven bờ, chẳng dám
ra khơi do bị tàu…lạ uy hiếp, chúng cướp phá, đánh đập, đòi tiền chuộc, kể cả
bắn giết ! Đánh bắt ven bờ cũng chẳng yên, một ngày kia cá biển tự nhiên hết
muốn sống, trôi dạt tấp đầy bờ biển, hôi thối trên một dãi biển dài, phải tiến
hành tiêu hủy, người không dám ăn cá, biển cũng không còn cá, dân chài kéo
thuyền lên bãi nghỉ khỏe, biển vắng lặng ghê người, người tắm biển cũng không !
Nguyên do vì sao thì “nghiên cứu” mãi không tìm ra, chỉ nghe đồn cá chết, biển
chết vì nhiễm độc chất…lạ, từ một khu công nghiệp khổng lồ thải ra theo đường
ống ngầm dưới biển. Hết đường sống, cha con Lạc Lõng dong thuyền ra khơi tìm các
đảo hoang lập nghiệp, định cư được thời gian, sóng gió lại nổi lên, họ lại bị
người nước… lạ uy hiếp, họ dùng tàu to ngăn cản không cho tiếp tế, họ xây dựng
các đảo nhân tạo khổng lồ rồi ầm ầm quân sự hóa, trang bị vũ khí hiện đại. Cha
con Lạc Lõng lại hoang mang, sống trong sợ hãi.
Cha con Lạc Lõng lại tiếp tục di chuyển tìm
nơi khác làm ăn. Nghe đâu ông Lạc Lõng và bà Âu Lo cùng đàn con lang thang, vất
vưởng khắp nơi, chẳng biết về đâu, cuối cùng họ cũng gặp nhau và chỉ biết ôm
nhau…than khóc./.
THƯỜNG ĐOÀN K.9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét