Người đi.
Một nửa không gian hờ, một nửa bờ vai nghiêng.
Cơn mộng mị cựa mình.
Giấc mơ tàn khắc khoải.
Một nửa không gian hờ, một nửa bờ vai nghiêng.
Cơn mộng mị cựa mình.
Giấc mơ tàn khắc khoải.
Người đi.
Gió trăng quên lối về, cơn mê vàng nỗi nhớ.
Bước chân mờ dĩ vãng.
Mưa nắng cũng xa xăm.
Gió trăng quên lối về, cơn mê vàng nỗi nhớ.
Bước chân mờ dĩ vãng.
Mưa nắng cũng xa xăm.
Người đi.
Phượng rủ tháng năm, sen tàn tháng tám.
Hoa tím bằng lăng thẫm màu lặng lẽ,
Giấu ánh mắt mông lung.
Phượng rủ tháng năm, sen tàn tháng tám.
Hoa tím bằng lăng thẫm màu lặng lẽ,
Giấu ánh mắt mông lung.
Người đi.
Con sóng muôn trùng, bãi bờ quạnh quẽ
Gió hút bờ vai, đêm trần rơi nhẹ.
Những âm buồn.
Con sóng muôn trùng, bãi bờ quạnh quẽ
Gió hút bờ vai, đêm trần rơi nhẹ.
Những âm buồn.
Người đi.
Mùa thu quên rơi lá, mùa hạ vắng cơn nồng.
Khao khát buồn trông, mắt ngày xưa lúng liếng.
Biết về đâu ?
Mùa thu quên rơi lá, mùa hạ vắng cơn nồng.
Khao khát buồn trông, mắt ngày xưa lúng liếng.
Biết về đâu ?
Người đi.
Hoa xoan xao xác rủ, nắng ngủ giữa ngày đông.
Lạc lõng trời không, mênh mông lời hẹn ước.
Hoa xoan xao xác rủ, nắng ngủ giữa ngày đông.
Lạc lõng trời không, mênh mông lời hẹn ước.
Nguyễn Linh Phượng K9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét