Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

Mây trôi biệt nguồn


* Tiễn biệt bạn Trịnh Thế Dũng cựu học sinh K7 Đông Giang - Hoàng Hoa thám

Chơ vơ bóng núi lạnh câm
Chờ xin chút gió về hâm chút tình
Ai chừ cuối nẽo u minh
Ta cô tịch hứng lặng thinh bụi trần
Nợ nần chi áng phù vân
Vai oằn tay trắng chỉ ngần ấy thôi
Người ơi cạn nốt ly bôi
Cỏ vàng rồi áy mây trôi biệt nguồn
Giấc hòe buổi lững tay buông
Tiếng chim trói cột đầu truông vọng về
Ờ thì ngày tháng hoang mê
Ta đây người đó tái tê nhịp triều
Chiều chiều chạnh nhớ chiều chiều
Nhớ hồi tuổi dại buồn hiu hắt buồn
Thạch Thảo viên, Wednesday, April 06, 2016.
Vũ Đan Huyền K7
_ Lời bạt.
*/ Buồn quá Dũng ơi,
Anh em mình chia xa từ ngày mình bước chân vào Đông Giang.
Trớ trêu thay, ngày Dũng vào Đông Giang lại là lúc mình rời khỏi trường.
Lần đầu nào ngờ cũng là lần cuối gặp nhau sau hơn 40 năm xa cách là lần K7 họp mặt. 
Lúc ấy, mình đã phải với cây gậy cầm tay, Dũng phải dìu mình từng bước đi, Và lè kè sát bên như thể sợ mình bốc hơi tan loãng vào hư không. Lúc chia tay, Dũng mãi dặn dò cố giữ gìn sức khỏe với đôi mắt lo âu, trìu mến.
Đêm hôm đó, ghé lại nhà một người bạn, mình thao thức viết "Đông Giang khung trời viễn mộng ". 
Khổ thơ đầu là khổ thơ tràn ngập bóng hình Dũng đó Dũng ơi.
"Tôi về lại Đông Giang
bên chiếc gậy tuềnh toàng
sân trường không cát trắng
tôi và bạn tóc nhuốm màu nhân thế
bạn và tôi mắt lúng liếng thời mơ trời ký ức
có nỗi buồn trên mi
cả niềm vui đôi bàn tay sờ soạng
tôi tìm tôi trong bạn
bạn tìm bạn nơi tôi
tháng năm chạy dài bốc bay triền cát trắng trong nhau
nửa tròng con mắt đỏ au
mi chừ mi sống ra sao?
cái hồi năm nớ tao đi rồi mà!
bảng đen bụi phấn chia xa
thầy cô bạn nữa bao la là tình
..."
Tháng năm có là bao, cuộc trần tựa giấc Nam Kha, hãy thong dong chốn vĩnh hằng Dũng nhé.
Thằng bạn học chung lớp nhì, lớp nhất. Vũ Đan Huyền.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét