Về
thôi chiều đã sắp tàn
Chị ơi góc phố hai hàng bụi bay
Một đời vay trả, trả vay
Nghiệp duyên chị nắm hai tay chập chùng
Chị ơi góc phố hai hàng bụi bay
Một đời vay trả, trả vay
Nghiệp duyên chị nắm hai tay chập chùng
Về thôi mùa
cũng chớm Đông
Tóc xanh mấy độ đã bồng bềnh sương
Bây giờ nhạt sắc, phai hương
Một mình chị giữa hai đường bập bênh
Tóc xanh mấy độ đã bồng bềnh sương
Bây giờ nhạt sắc, phai hương
Một mình chị giữa hai đường bập bênh
Về
tìm lại tuổi cùng tên
Trong cơn mộng ảo bỏ quên mất rồi
Tàn tro sưởi ấm chỗ ngồi
Vết thương dĩ vãng đã thôi cuộc người
Trong cơn mộng ảo bỏ quên mất rồi
Tàn tro sưởi ấm chỗ ngồi
Vết thương dĩ vãng đã thôi cuộc người
Vẽ
ngang mày nét son tươi
Bâng khuâng chị nhặt nụ cười đánh rơi
Ngữa tay hứng giọt ơn Trời
Chiếu chăn vô niệm đắp lời tịnh không
Bâng khuâng chị nhặt nụ cười đánh rơi
Ngữa tay hứng giọt ơn Trời
Chiếu chăn vô niệm đắp lời tịnh không
Tháng
4/2016
Huỳnh Văn Mười K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét