Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

TẢN MẠN




Ta lại đi về phía chân trời
Nâng chén rượu thấy chùng chình sắc núi
Hoang vu quá, có đóm tàn lửa củi?
Cho ta hơ muội khói vẽ ngang mày
Hỏi mặt trời hai phía Đông, Tây
Còn nơi đâu bóng đêm trùm trong mắt lưới
Còn nơi đâu ngập chìm trong bùn bãi
Loài hoa nào sẽ nở trong đêm?
Ta lại đi, đá vẫn chưa mềm
Hỏi có ai đổ rượu tràn sông Dịch
Cán dao ngắn chưa làm nên tuyệt đích
Gió oan khiên thổi tắt lửa kinh thành
Chén rượu này ta hắt đẫm trời xanh
Cho men đắng ngập lên ngày hoang phế
Cho lắng xuống tủi hờn, và như thế
Một mình ta chót vót một cơn say
Huỳnh Văn Mười K7 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét