Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

TỰ KHÚC


Một nửa đời huyễn mộng
Năm tháng rồi tàn phai
Tóc sầu điểm từng cộng
Bạc phơ một hình hài


Người nơi đâu...còn nhớ
Có chăng...còn vấn vương ?
Ta cội vàng... thu lỡ
Bận tình nhau... thê lương


Nào người ơi có hay ?
Sân nhà...vàng bóng nguyệt
Nghe rừng thu trở rét
Hồn ai treo gió lay


Người chắc gì đã biết
Ta...TỰ KHÚC đọa đày
Ta chắc gì đã hết
Một đời thôi nhớ nhau


Ta phận buồn tóc rũ
Bao năm hong muộn phiền
Một lần thu... chưa đủ
Còn một đời truân chuyên


Ta ngồi khóc phận mình
Bụi lòng vương ngõ đợi
Để thương...chưa trọn đời
Để riêng đau phận người


Người ơi, ta dấu khổ
Sao vẫn nghe... lòng buồn
Người rồi quên...có phải ?
Sao ta...hồn mưa tuôn ?


Phạm Nguyễn 
( Nguyễn Thị Đào K9)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét