Không hẹn trước, lặng lẽ về với biển
Giữa muôn trùng con sóng cũ tìm đâu
Trên đồi cát hàng dương mờ dấu tích
Ngựa qua đèo hun hút bóng vó câu…
Có phải biển chiều nay đang dậy sóng
Dấu chim xưa theo gió cuốn mịt mù
Ngày trở lại – âm thầm tìm lấy bóng
Còn vết nào sót lại buổi tàn thu!
Đã bao lâu – người đi quên mất lối
Sóng cuốn xô mòn mỏi giữa biển đời
Những mảnh vỡ chôn sâu vào mộ tối
Khói tan rồi vẫn đủ để đầy vơi…
Ngày sắp tắt, cũng nhạt rồi màu nắng
Hoài vọng gì những năm tháng xa xôi
Bên giậu cũ nụ tầm xuân héo hắt
Một miền xưa tro lạnh cũng lâu rồi.
PHAN MẠNH THU K9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét