Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015
THÔI ĐÀNH
Tặng P.T.C K8 ( tác giả 2 bài thơ RU EM & CÕNG EM)
Sao trời lại bắt ta yêu
Để giờ nắng sớm mưa chiều buồn tênh
Lẽ ra… thì phải bắt đền
Ông Tơ bà Nguyệt chẳng nên sự gì.
Bày se tơ hồng làm chi
Nửa chừng tơ đứt… phân ly đôi đường
Người về bên ấy vấn vương
Ta bên này cũng sầu thương một đời.
Đoạn trường chi hở ông trời
Ngẩn ngơ kẻ đứng người ngồi không yên
Con tim lỡ vướng lụy phiền
Làm sao tìm lại vẹn nguyên những ngày.
Ru Em… rồi… Cõng Em… này
Sao ông chẳng xót còn bày đa đoan!
Trách mưa, hay trách nắng vàng
Trách trời nổi gió, hay ngàn mây trôi?
Trách ai ? – chuyện cũng đã rồi
Đành đeo mang đến hết đời cho xong.
PHAN MẠNH THU K9
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
thơ PMT ( nữ sĩ họ Phan ) hay đến nao lòng ...cái da diết những hoài niệm xa xôi ..làm cho chúng ta luôn luôn mơ mộng đến những hoài niệm xưa ..lúc nào cũng lóng lánh ..lung linh và rất dịu dàng như vầng trăng rằm ...những ngày hoa mộng ...rất iêu....(fanminhta )
Trả lờiXóabiết rằng ẻm ở dưới quê
chờ khi hết bận tui zề thăm yu ...