Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

Ra Khơi




Mắt mẹ đăm đăm buổi chiều chớp biển
Tóc bỗng bạc màu chờ cha chuyến về xa
Mùa giông bão hải âu nằm sợ gió
Cha vẫn ra khơi trong giá lạnh buốt người
Cơn gió dữ xô trùng dương dậy sóng
Tàu mệt nhoài nghiêng ngả giữa phong ba
Da rám nắng cha chưa hề biết sợ
Vẫn giữ con tàu như giữ niềm tin
Biển vẫn biếc xanh như tình yêu cha đó
Một đời lao đao cơm áo chẳng vừa
Biển với đời vẫn như là định mệnh
Định mệnh nào sao cứ mãi nắng mưa
Biển vẫn nồng nàn như tình người đi biển
Sóng vẫn dâng trào như khúc tình ca
Lưới đầy cá con tàu về bến cũ
Mẹ đón nụ cười thương sao quá làn da
Mẹ lại vội vàng xóm chợ bôn ba
Đời còn nghèo mẹ sẻ chia vất vả 
Chắt chiu từng đồng nuôi bầy con khôn lớn
Sóng vẫn rì rào trong lòng mẹ của tôi …

Nguyễn Tấn Lực K6 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét