Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015
KÍNH NHỚ ANH HAI.
(Bài thơ của đứa em gái viết cho anh trai - Nguyễn Ngọc Thành K7 - khi tình cờ nhìn thấy anh mình trên tấm ẢNH TRƯỜNG XƯA của Đông Giang)
Bốn mươi năm dài âm dương cách biệt.
Gặp lại anh trên tấm ảnh đã ố vàng.
Em khóc nhiều lòng em như se thắt.
Bốn mươi năm dài đăng đẵng nỗi tang thương.
Mùa xuân ấy đất nước hoà mình niềm vui giải phóng.
Gia đình mình vật vã nỗi tang thương.
Mẹ gào khóc vùi mình trong cát bụi.
Ba đốt nhà tan nát cả tâm can.
Em 10 tuổi lặng người trong tiếng khóc.
Bà nội lưng còng khóc cháu tuổi còn xanh.
40 năm bao sao dời vật đổi
Ba mẹ vẫn khóc anh, em vẫn nhớ anh.
Anh đã sống hiền lành và hiếu thuận.
Cõi niết bàn Phật sẽ độ hồn anh.
Em - em gái thưở xưa còn bé bỏng.
Nén hương lòng em thành kính gởi đến Anh.
Ngoc Lai Nguyen
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét