Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

MỘT THỜI XUÂN THU




"Quỳnh hoa chiều đọng nhạc trầm mi
Quỳnh hoa chiều đọng nhạc trầm mi…"*
Ta đọc cho người câu thơ mấy thuở
Một thời xuân thu ngút trời khói lửa
Một thời xuân thu chữ nghĩa tháp ngà

Đêm đưa dòng sông trôi xa trôi xa
Người dẫn trăng đi thuyền chao sóng mắt
Những ngọn đèn khuya võ vàng cúi mặt
"Hữu tình áp má bông lau" **

Ta tự hỏi thầm: Về đâu? Về đâu?
Người như Phương Cơ chân trần tóc xỏa
Đường bỗng nhiên buồn, bỗng nhiên khác lạ
Tiếng cuồng ca gió hút canh dài

Ta đã thề không uống rượu ai
Đêm nay rượu người lại uống
Lại chợt hiện nỗi niềm phiền muộn
Một thời ảo ảnh hoàng hoa
Một thời xuân thu chữ nghĩa tháp ngà
Cánh bướm cuộn tròn nếp kén

Xin lỗi hẹn. Thôi thì đành lỗi hẹn
Cầm bằng rượu nói thay lòng
Ngỡ ngàng có có không không
Đâu còn tuổi mày ai trăng mới
Nếu trót thức trắng đêm trường mệt mỏi
Mang kính râm mà giấu bụi lề đường…

Một chút buồn
Một chút khói sương
Môht chút ngày xưa
Một chút ngày mai nữa
Ta một nửa có người trong một nửa
Chiều nào thoảng giọng cuồng ca…



  Trần Huiền Ân



* Thơ trong Xuân Thu nhã tập 
** Thơ Đinh Hùng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét