Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

NGOẠI ƠI!



Ngày con về lại vườn xưa
Trời quê trở gió, cũng vừa mùa ngâu
Ngoại đà khuất bóng từ lâu
Con về nghe nặng mối sầu xa xăm…

Con về nhớ những tháng năm
Một thời thơ ấu đã thầm lặng qua
Trái thơm ngọt lịm vườn nhà
Với mùi hương quế giờ xa lắm rồi
Nhớ hoa dẻ thoảng đầu hồi
Cùng con lưu lạc có trời hương quê…

Ông đi kháng chiến không về
Chất chồng vai ngoại trăm bề lo toan
Quê mình bom đạn tan hoang
Lòng đau ngày ngoại bỏ làng tha phương
Bao năm dằng dặc nhớ thương
Mong tàn cuộc chiến quê hương ngoại về.

Nhưng khi ngày ấy cận kề
Trái tim mệt mỏi… ngoại về trăm năm
Thị thành nơi chốn ngoại nằm
Đìu hiu nhang khói người thăm thưa dần
Chẳng yên cả đến mộ phần
Phải dời lui tới mấy lần truân chuyên…

Ngoại đi… mấy chục năm liền
Cuối cùng rồi cũng ngủ yên quê nhà
Con về tưởng vọng người xa
Nghe chiều lạnh tiếng chim qua ven đồi.

Sang thu… Mua tím tàn rồi
Heo may đã nhuộm sắc trời quê hương.
Lưng đèo những cụm mây vương
Khói giăng lũng thấp dọc đường xe qua
Mang theo nỗi nhớ về xa
Hành trang đầy bóng quê nhà ngoại ơi!…

PHAN MẠNH THU – K9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét