Tất cả đều mong manh
Được - mất lẽ thường tình
Chim trời đã vỗ cánh *
Nước làm sao giữ hình
Trong vô cùng tuyệt vọng
Mầm hy vọng hồi sinh
Cứ qua rồi bão tố
Sẽ êm ả bình minh
Hễ mùa thu vàng lá
Lộc mùa xuân đầy cành
Biết nâng niu hoa cỏ
Sẽ quanh mình tươi xanh
Mạnh và mềm như nước
Vẫn xuống thấp ẩn thân
Cái nơi bền vững nhất
Là tấm lòng thường dân
Đường đời lúc gập ghềnh
Chớ có vội hoang mang
Và khi nào vấp ngã
Hãy mạnh mẽ đứng lên !
Nguyễn văn Gia
*ý trong"Ảnh trầm hàn thủy"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét